Tôi lại hạnh phúc bên người vợ mà tôi từng cho là kẻ phản bội, trơ trẽn

Nam 2016-01-26 09:08
- Tôi nhìn em mỗi ngày và chợt nhận ra tình cảm của mình dành cho em vẫn như trước, tôi vẫn nhớ và yêu em rất nhiều. Có lẽ vì quá đau lòng nên tôi mới tìm rượu, buông thả và trượt mình trong thất bại. Tôi cần em để đủ tự tin mạnh mẽ đứng giữa cuộc đời.

Khi nói rằng tôi là người đàn ông từng phát hiện vợ ngoại tình và ly hôn ngay sau đó nhưng giờ lại đón vợ về lại ngôi nhà xưa để sống cuộc sống hạnh phúc thì chắc hẳn mọi người sẽ chê cười thậm chí dè bỉu tôi. Nhưng hiện tại tôi đang viên mãn và hài lòng về lựa chọn làm lại cuộc hôn nhân với người vợ từng lầm lỡ.

Cách đây 3 năm, tôi là người đàn ông thành đạt, hạnh phúc vì có sự nghiệp vững chắc và có gia đình hạnh phúc với vợ đẹp, con ngoan. Vợ tôi là giáo viên tiểu học, em nhẹ nhàng, tình cảm và biết cách đối nhân xử thế. Ai ai biết vợ chồng tôi đều tấm tắc khen số tôi may mắn vì có được em. Tôi cũng thấy mình may mắn, hạnh phúc vô cùng. Mỗi ngày làm việc mệt mỏi, căng thẳng của tôi qua đi khi em mở cổng, đón tôi trở về. Cứ như thế, tôi ủ ấm mình trong gia đình hạnh phúc ấy, tôi tự cho mình được hưởng tất cả những quan tâm, chăm sóc của em như điều tất nhiên. Và tôi biết, mình ít khi mang đến cho em những điều tương tự. Tôi vùi mình trong công việc, chẳng mấy khi để ý em cần gì. Tuy tôi không la cà, quán sá như những người đàn ông thành đạt hay buông thả khác, nhưng tôi ở nhà cũng chỉ để nhận sự chăm sóc từ em. Rồi tôi lại lao vào công việc, giải trí của mình. Nhiều lần em nói, tôi cho em xin chút thời gian để trò chuyện, tôi liền gạt phắt đi nói em đòi hỏi, nhiều chuyện. Những lúc thế tôi biết em buồn nhưng chỉ cho đó là tâm lý của phụ nữ, tham lam, ích kỷ. Tôi đã nhầm tưởng rằng, chỉ kiếm thật nhiều tiền mang về cho vợ là đã trở thành một người đàn ông vĩ đại.

Tôi lại hạnh phúc bên người vợ mà tôi từng cho là kẻ phản bội, trơ trẽn
Mặc cho em thanh minh, tôi nhất định ly hôn không cần hòa giải

Lần đó, công ty tôi vừa ký được một hợp đồng lớn, tôi vui mừng đi liên hoan cùng đồng nghiệp, báo vợ không ăn cơm nhà. Nghe giọng vợ buồn, hụt hẫng nhưng tôi chẳng đoán và nhớ ra hôm đó là sinh nhật em. Tôi vui vẻ tăng 1 với đồng nghiệp và tăng 2 là đi uống nước với mấy nhân viên phòng kế hoạch. Tôi và các cậu ấy, đến một quán cà phê quen mà tôi và vợ thường lui tới. Chúng tôi vừa vào quán, một cậu nhân viên hét lên “sếp ơi, vợ sếp kìa”. Tôi đứng tim khi vợ mình đang ngồi cạnh và nhận bó hoa từ người đàn ông khác. Rồi quá đáng hơn, cậu ta còn nắm tay, hôn lên trán vợ mặc cho em né tránh. Tất cả trước mắt tôi tối sầm, mờ đi. Tôi đau lòng, bực bội, cảm giác bị xúc phạm và xấu hổ với đồng nghiệp. Từ trước tới giờ tôi luôn hãnh diện với nhân viên rằng có vợ xinh đẹp, đoan chính, đảm đang. Giờ chuyện này lại hiển hiện ra trước bàn dân thiên hạ, tôi biết nói sao đây. Chỉ tiếc rằng khi ấy chẳng có kẽ hở nào để tôi chui xuống cho đỡ xấu hổ. Lòng tự trọng, sĩ diện đàn ông trong tôi bị em phá vỡ hoàn toàn. Máu nóng dâng lên mặt, bao uất ức, căm hận và xấu hổ, tôi dồn cả vào cú đấm trời dáng cho gã đàn ông vừa hôn lên trán vợ tôi. Cả anh ta và em đều ngạc nhiên, vợ tôi muốn thanh minh, quỳ xuống xin tôi cho em giải thích nhưng tôi mặc kệ, gào thét, đạp phá như một gã điên vậy.

Về nhà em có giải thích đó là người bạn học năm xưa từng theo đuổi em, nhưng không thành. Sau bao nhiêu năm đi du học, vẫn ôm tình cảm với em. Mới trở về nước, lại đúng dịp sinh nhật em nên anh ta muốn gặp và tặng hoa. Em nói định kể và rủ tôi đi cùng nên nhưng tôi bận nên chưa nói cùng tôi được. Việc anh ta hôn lên trán em, là điều bất ngờ em không lường trước được. Em không có ý lừa dối, không hề ngoại tình. Mặc cho em thanh minh, khi ấy trong đầu tôi chỉ có cảm giác bị lừa dối, phản bội che lấp. Tôi nhất định ly hôn không cần hòa giải, trong sự ngỡ ngàng của gia đình hai bên mà không cần một lời khuyên ngăn nào. Vợ và con đã dọn về nhà ngoại, mình tôi trong ngôi nhà đầy ắp tiếng cười, hạnh phúc. Tôi thấy cô đơn và vùi mình vào rượu. Tôi chán nản, không muốn ra ngoài sợ những chỉ trỏ của bạn bè, đồng nghiệp nhất là những suuy đoán, rỉ tai nhau của đám nhân viên hôm nọ đi cùng tôi. Tôi bỏ bê công việc và dự án mới nhận, chẳng màng tới nữa, chỉ biết ru mình trong nỗi đau và những ý nghĩ tiêu cực. Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, công việc của tôi trượt khỏi quỹ đạo, làm ăn thua lỗ liên miên. Trong vòng hơn 1 năm, công ty của tôi chỉ còn cái vỏ, nợ nần chồng chất, đứng trước nguy cơ phá sản. Còn tôi vẫn ngày đêm rượu chè để quên đi nỗi đua bị vợ cắm sừng và sự cô độc. Bố mẹ đẻ tôi liên tiếp chứng kiến những cú sốc lớn: tôi ly hôn, cơ ngơi cả đời bố tôi gay dựng, phút chốc tan vỡ trong tay tôi. Ông suy sụp và nằm liệt giường qua một cơn tai biến. Mẹ tôi phải vào viện chăm sóc ông.

Không hiểu, do đâu mà vợ tôi biết chuyện. Em cũng vào viện chăm sóc bố tôi hộ mẹ, cơm cháo cho hai cụ tận tình. Bố mẹ tôi nhìn em cảm động vô cùng, tiếc cho số phận, lương duyên ngắn ngủi chẳng còn được là một gia đình với em. Tôi biết em đến chăm bố thì nhiều lần đuổi, mắng chửi và sỉ nhục em giữa đám đông. Nhìn thấy em là máu tôi lại sôi lên, nỗi đau năm xưa lại dâng trào. Mặc tôi la hét, em vẫn im lặng. Rồi bệnh tình của bố tôi thuyên giảm, ông được về nhà. Ngoài giờ lên lớp, em vẫn qua lại nhà cơm nước, dọn dẹp, chăm sóc cụ và cho con sang ở hẳn để ông bà vui còn em dù khuya tới mấy cũng về nhà bố mẹ. Tôi và ông bà cũng quen dần với việc có bóng em ở gia đình, cảm thấy cuộc sống yên bình biết bao. Em vẫn như ngày xưa, chỉ khác chẳng nói chuyện với tôi như trước. Em lầm lỳ, né tránh các cơ hội giao tiếp với tôi. Chẳng biết em nói với con trai những gì nhưng cháu luôn bên cạnh, động viên và quan tâm tôi. Nhìn con mà tôi đau lòng, từ một người khá giả, lãnh đạo một công ty phát đạt nhanh chóng tôi mất đi vợ con thậm chí rơi vào nợ nần và gần như tay trắng. Tôi xót xa khi nghĩ lại đời mình.

Em cứ qua lại nhà tôi chăm sóc bố mẹ, lo toan cho gia đình gần 6 tháng. Tôi nhìn em mỗi ngày và chợt nhận ra tình cảm của mình dành cho em vẫn như trước, tôi vẫn nhớ và yêu em rất nhiều. Có lẽ vì quá đau lòng nên tôi mới tìm rượu, mới buông thả và trượt mình trong thất bại đến vậy. Tôi cần em để đủ tự tin mạnh mẽ đứng giữa cuộc đời. Lòng tôi vỡ òa khi em đồng ý quay trở lại. Gia đình tôi lại sum họp, hội tụ như xưa. Tôi tìm được công việc mới cũng tương đối và cho thu nhập ổn định. Tôi biết, rất nhiều người chê cười, nói tôi hèn, tôi ngu thậm chí nhiều người ngoa mồm còn nói “tôi liếm lại bãi nước bọt đã nhổ hôm nào”. Tôi mặc kệ tất cả, bởi tôi hiểu rằng mình đã nóng vội khi đưa ra mội quyết định mà không nghe lời giải thích từ em. Tôi may mắn được em trao cho cơ hội để tìm lại những gì đã mất, chẳng dại gì tôi bỏ qua cả. Cuộc sống gia đình tôi ấm áp, vui tươi trong những ngày lạnh giá. Tự nhủ lòng mình sẽ không bao giờ tôi đánh mất nó một lần nữa, giờ tôi đã biết cách để bảo vệ hạnh phúc của chính mình.

    Thành Nam

(Theo Congluan)

Xem thêm:

Bỏng mắt với những vũ đạo 16+ của Tóc Tiên trong MV mới

 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Gửi người từng phản bội: Chỉ một lần quay đi, anh mãi mãi chẳng có đường quay trở lại!