Nàng dâu không cho em chồng 400 triệu tiền trả nợ, mẹ chồng ngay lập tức "chơi bài ngửa"
Tin liên quan
Tôi đi làm dâu đến nay đã là năm thứ 7. Tuy vậy, tôi chưa bao giờ được nhà chồng coi là một thành viên trong gia đình dù bản thân tôi không dám làm điều gì phương hại hoặc thể hiện bất kính với gia đình chồng. Nhưng chuyện đến mức này thì tôi cũng chẳng biết phải làm sao nữa.
Tôi với chồng yêu nhau 3 năm với cưới. Thời gian đó, tôi và anh thực sự đã hiểu nhau, coi nhau là người quan trọng nhất nên mới quyết định cưới nhau. Khi tôi tổ chức đám cưới, người trong nhà đều ngăn cản vì nhà chồng tôi xuất thân nông thôn, lạc hậu, chồng lại là con trưởng, giỗ chạp nhiều, lại phải gánh vác phần chăm lo cho cha mẹ. Tuy vậy, vì quá yêu nên tôi chẳng suy nghĩ quá nhiều. Tới khi về nhà chồng, tôi mới dần thấm thía cảnh làm dâu.
Đầu tiên là vợ chồng tôi ở chung với bố mẹ chồng, con trai thế nào cũng được nhưng con dâu thế nào cũng phải giữ ý, khép nép. Vì bố chồng là con trai trưởng nên 1 năm nhà chồng có đến 12 cái giỗ chạp. Tôi thường phải dậy sớm từ 4 giờ sáng để chuẩn bị mà mẹ chồng vẫn "đá thúng đụng nia": “Nhà có việc thì phải cố mà dậy sớm. Mẹ đã chuẩn bị được bao nhiêu rồi con mới xuống phụ. Lần sau nhớ để đồng hồ báo thức đấy, kẻo người ta đến ăn có khi con còn chưa ra khỏi giường”.
Có lần tôi rủ chồng dậy để cùng mình làm cho nhanh. Thế mà vừa thấy con trai, mẹ chồng tôi liền xua lên nhà. Bà bảo đàn ông không phải làm chuyện bếp núc. Cô em chồng tôi cũng đi lấy chồng được vài năm nhưng đến giỗ chạp, mẹ chồng tôi chẳng bắt làm việc gì. Khác hẳn với con dâu, cái gì cũng đến tay.
Đúng là phân biệt đối xử mà. Chẳng qua vì tôi là con dâu nên mới phải làm từ A đến Z thôi. Cũng may là mấy năm trở lại đây, mẹ chồng tôi cũng chấp nhận gọi đồ về vì vợ chồng tôi đã ra ở riêng. Một mình bà làm không xuể. Thấy em chồng đi làm mấy năm mà chẳng mua nổi cái xe, bị cả nhà chồng chê bai, mẹ chồng tôi xót con, bảo vợ chồng tôi mua cho em cái xe máy. Tôi chấp nhận cho cô út 20 triệu để mua cho em 1 chiếc xe máy mới.
Tuy nhiên, chuyện đâu đã dừng ở đó. Đúng là "được voi đòi Hai bà Trưng mà". Hôm vừa rồi mẹ chồng nấu một mâm cỗ thịnh soạn chờ vợ chồng tôi về đi làm thì ăn. Về đến nhà, thấy mâm cơm của mẹ chồng, tôi suýt ngã ngửa. Trước đó, bà chỉ toàn nấu đậu phụ, lạc rang với canh rau cho tiết kiệm. Nguyên bữa ăn, mẹ chồng cứ gắp đồ cho tôi, còn bảo lúc nào cũng thương con dâu như con ruột. Mãi tới khi ăn xong, bà mới ngập ngừng:
“Mẹ không giấu con nữa, con Linh nó kinh doanh với bạn mà bị lừa, giờ nợ 400 triệu. Mẹ già rồi, chẳng có đồng nào giúp nó. Nghe Hưng nó bảo bọn con có 600 triệu tiết kiệm, con có thể lấy ra trả giúp em được không?”.
Nghe mẹ chồng nói thế, tôi giật cả mình. Mấy trăm triệu mà bà nói như mấy triệu. Đó là tiền mồ hôi nước mắt, vợ chồng tôi để dành để mua đất, xây nhà ở riêng. Nay mẹ chồng nói dễ như không. Thật không thể nào mà hiểu được. Thấy tôi từ chối đưa tiền, mẹ chồng chẳng nể nang, chơi luôn bài ngửa. Bà nói từ giờ không coi tôi là con dâu nữa, cấm cửa, tôi đi đâu thì đi. "Anh em máu mủ ruột già mà có mỗi 400 triệu các con cũng không thể giúp em được. Là con dâu mà chẳng coi gia đình chồng ra gì. Tôi biết ngay mà, thằng Hưng, mày ngu dại lắm con ạ. Ngày xưa mẹ bảo đừng lấy nó thì không nghe. Giờ thì đẹp mặt chưa?", mẹ chồng mắng nhiếc tôi.
Tôi chẳng nói gì, chỉ vào buồng đóng sập cửa. Mấy ngày nay, vợ chồng tôi ăn hàng, chẳng dám ăn cơm với bố mẹ chồng. Từ ngày về làm dâu, tôi đâu được nhà chồng cho gì, em chồng cũng vậy, chỉ bòn rút của vợ chồng tôi là nhanh. Vậy sao đến khi có việc, vợ chồng tôi lại phải gánh vác khoản nợ 400 triệu hả mọi người?
A.Đ (Hải Phòng)
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất