Đàn ông thì nhiều đấy, nhưng có ấy ai chịu được tính đỏng đảnh của em?

Miêu 2017-12-05 14:00
- Anh vẫn ở đó, cạnh em, lặng nhìn em vui buồn mệt nhọc, anh vẫn ở đó lo lắng cho em từng chút một.

Thực ra để tìm một người đàn ông bên cạnh mình không khó, nhưng cũng chẳng chút dễ dàng, bởi người đàn ông đó liệu có sánh vai cùng em, liệu có cạnh em săn sóc em từng chút một, quan trọng hơn cả liệu người đàn ông đó có thực sự yêu và thương em.

Đàn ông thì nhiều đấy, nhưng liệu em có tìm được ai chịu được tính em, sẵn sàng chạy đến bên em khi em cần, dịu dàng chăm sóc em, từng chút từng chút một.

Đàn ông thì nhiều đấy, nhưng có ấy ai chịu được tính đỏng đảnh của em?

Kể từ ngày em thất bại trong chuyện tình yêu ấy, em thấy Sài Gòn thật rộng lớn. Em thì thấy mình lạc lõng vô chừng, ngước mắt xung quanh thấy đâu đâu cũng người người xe cộ tấp nập, em cô độc. Cho đến khi anh đưa tay dắt em qua đoạn đường đó, dắt em ra khỏi mớ tâm tư dày xéo đó, dắt em qua khỏi sự cô độc đến sợ hãi đó.

Anh vẫn ở đó, cạnh em, lặng nhìn em vui buồn mệt nhọc, anh vẫn ở đó lo lắng cho em từng chút một. Nhưng anh ơi anh mãi chẳng thuộc về em. Nhiều lúc, về đêm, em nghĩ mình nên thoát khỏi thứ tình cảm này, em không muốn mình lấn sâu thêm nữa, em không muốn kéo dài tình trạng này thêm nữa. Em sợ đến ngày, em thực sự thích anh, em sẽ chẳng thoát ra được. Lúc đó anh sẽ khổ, em sẽ khổ, người đó sẽ khổ - người anh yêu.

Nhưng làm sao em có thể thoát ra, em dần dần quen sự che chở của anh, quen sự có mặt của anh, sự quan tâm của anh dành cho em. Như một thói quen mà em không muốn buông bỏ.

"Anh ơi em đói". Em thường than vãn em đói, em đói rất nhanh, đến nỗi anh không thể tin được, nhưng anh thương lại cứ hỏi giờ muốn ăn gì, ăn cái gì nào. Nhiều khi anh còn sợ em đói ấy chứ, nên thành ra suốt ngày anh như người cứu đói cho em vậy đó. Cứ sáng sáng, em dậy sớm hay dậy trễ đồ ăn sáng luôn có sẵn. Anh sợ em ngán món này món kia, cứ bún, cơm tấm rồi xôi, nhiều khi anh cho em gặm bánh mì, vậy mà em lại thấy thích, lại thấy vui. Em cứ ăn riết rồi than mập, anh lại cứ trêu có mập đâu, cứ ăn đi vì cuộc đời cho phép. Vậy mà cứ mỗi lần em ăn no xong xuôi anh lại kêu em sắp lăn được rồi nha. Em giận dỗi nhăn nhó. Anh cười, em lại cười theo.

Mấy nay buồn cười lắm, anh chê em mập hoài, vậy mà tối nào cũng tầm mười, mười giờ ba mươi lại gọi cho em, lúc ly trà đào, ly sữa nành bò, ly trà hoa cúc hay ly sữa tươi. Mặc dù em chẳng kêu ca than vãn rằng "Anh ơi em thèm cái nọ cái kia". Mắng anh hoài nhưng mua thì vẫn cứ mua, lại còn kiểu bắt ép em uống cho hết mới cho lên nhà. Dễ thương đến lạ!

Đàn ông thì nhiều đấy, nhưng có ấy ai chịu được tính đỏng đảnh của em?

Anh biết em thèm ăn, sợ em chóng đói lại kì kèo dắt em đi ăn. Dụ được em đi ăn là mừng lắm. Mà lần nào cũng ăn nhanh trước em, xong ngồi nhìn em ăn, lỡ miệng dính chút gì lại lấy tay lau cho em. Nhìn thương quá, nhưng em biết làm sao. Em phải làm sao? Khi anh cứ như vậy, cứ đối xử tốt với em, cứ lo lắng cho em. Những lần em đội mưa về không chịu ra tắm sớm, những đêm em thức khuya tận một, hai giờ sáng, mắt thâm quầng, lại hằn học em thương xót.

Anh. Làm sao em có thể thoát ra khỏi mớ ngổn ngang này. Anh. Em biết mình sẽ phải dừng lại, nhưng sao em ích kỷ quá, em muốn hằng ngày nhìn thấy anh, nhìn anh cười, anh nghe nhạc cùng em, nhăn nhó mỗi lần em không nghe lời; em muốn sáng sáng đi làm cùng anh, chiều tối lại về nhà cùng anh, nhìn anh nói, nhìn anh cười từ phía sau nhưng bình yên thấy lạ.

Sao em không thể gặp được anh, gặp được anh sớm hơn. Bây giờ tình cảm trong em ngổn ngang trăm bề, em không thể thích anh, nhưng em cũng không thể phủ nhận rằng em đang thích anh, rất thích anh. Anh đừng vậy nữa được không, đừng ở cạnh em nữa, đi khỏi em đi được không?

Anh ơi, sữa em vừa mới uống, nhưng sao em lại thấy đói nữa rồi.

"Anh ơi em đói quá! ".  "Giờ cô muốn ăn gì? "

Anh lao xe đi mua chút gì đó cho cô, lót dạ để đi ngủ. Không quên nhắc thêm câu "tại em mà anh như thế!".

Em không biết đâu, chỉ cần em cần, em luôn thấy anh, ở cạnh, dịu dàng. Đôi khi em thấy được ở sau, hoặc ở cạnh người mình thích một cách âm thầm như vậy cũng thật thú vị. Em chắc sẽ vẫn thích anh, nhiều hơn bây giờ, nhưng em sẽ chỉ ở đằng sau nhìn ngắm hạnh phúc của anh, tình yêu của anh, và cả chính anh nữa!

"Đơn phương một người sẽ thấy cô độc hơn, độc ác hơn với chính mình hơn, đau khổ hơn nhưng âm thầm và lặng lẽ hơn! Rồi sẽ thấy hạnh phúc hơn vì trước sau người ấy chưa từng một lần làm tổn thương mình!”

Miêu

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Nếu tim vẫn đầy thương tổn, đừng nên vội vã kiếm tìm tình yêu