Mẹ chồng tôi nói đưa hết tiền mừng tuổi của con cho bà giữ hộ
Tin liên quan
Tôi đã sinh con gái được 6 tháng. Vì là cái tết đầu tiên của con nên rất nhiều họ hàng, bạn bè, khách đến nhà mừng tuổi. Không hẳn đó là tiền mừng tuổi mà nó đôi khi là tiền thăm đẻ, tiền “trả nợ” thậm chí là tiền ngoại giao nữa nên số tiền mừng tuổi tết đầu tiên của con tương đối lớn. Vợ chồng tôi thấy mọi người cho nhiều, mừng nhiều thực sự rất ngại nhưng biết làm sao được, chả nhẽ người ta cho không nhận. Hơn nữa, do vợ chồng tôi hiếm muộn, gần 40 tuổi mới sinh được con nên rất nhiều bạn bè, người thân mừng cho gia đình tôi. Điều đáng nói là mẹ chồng tôi rất hào hứng với khoản tiền mừng tuổi của cháu nội. Bà luôn miệng nhẩm tính xem cháu được bao nhiêu tiền rồi chưa xong ba ngày tết còn “rao” trước để bà nội giữ tiền hộ cháu. Nếu chỉ dừng lại ở việc nói bóng gió không thì chẳng nói làm gì nhưng mẹ chồng tôi còn gọi tôi vào nói chuyện và rõ ràng nói mong muốn của mình. Tôi chẳng phải người dư giả lắm, nhưng cũng không đến nỗi khó khăn, số tiền mấy chục triệu có thể cho mẹ được nhưng việc nói “giữ hộ” thì tôi thấy không hợp lý chút nào, thậm chí còn làm tôi khó chịu và cảm thấy bị can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của mình.
Tôi năm nay 36 tuổi, hiện là giáo viên dạy toán của một trường chuyên của tỉnh. Vợ chồng tôi kết hôn 10 năm nhưng mãi năm ngoái mới sinh được con. Sự ra đời của con như niềm vui, hạnh phúc và điều may mắn đối với chúng tôi. Tết năm nay, gia đình tôi lúc nào cũng đông vui, tấp nập khách khứa, họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp đến chơi. Vừa là đầu xuân năm mới, vừa như đến đề chúc mừng sự kiện lớn của gia đình tôi. Do bao năm qua, vợ chồng tôi luôn quan tâm đến bạn bè khi ốm đau, bệnh tật, sinh đẻ chẳng chừa dịp nào nên có lẽ đây chính là dịp để bạn bè đến chúc mừng và cũng như “trả nợ” vậy. Người nào đến cũng mừng tuổi con gái tôi, người nhiều lên đến tiền triệu, người ít cũng một vài trăm, làm vợ chồng tôi nể vô cùng. Nhưng biết làm sao được, ai mừng tuổi cũng có một lý do riêng khiến tôi không thể chối từ. Bà thấy mọi người mừng tuổi cháu nhiều thì vô cùng hứng thú, bà luôn để ý, nhìn ngó mỗi khi có khách mừng tuổi. Điều đó làm tôi không ưng chút nào vì thực sự nó không được lịch sư cho lắm nhưng không giám góp ý vì sợ làm mẹ phật lòng. Mỗi khi khách về, mẹ lại hỏi “Bống được mừng tuổi bao nhiêu vậy”? Ban đầu, tôi nghĩ đó chỉ là câu nựng cháu của mẹ nên trả lời thật khi thì 200, khi thì 500. Nhưng rồi thấy, lần nào khách vừa đứng lên ra về, mẹ cũng hỏi, tôi mới biết đích thị đó là sự tò mò. Tôi lảng tránh những câu hỏi kiểu “bác A mừng tuổi Bống bao nhiêu” hay “nhìn bác này sang trọng thế chắc phải mừng tuổi 500 nhỉ” của mẹ. Sau mỗi lần biết số tiền của cháu nội vừa được mừng tuổi, mẹ chồng tôi nhẩm tính và cộng tương đối chính xác. Hết ngày mùng 1 mẹ nựng cháu “Bống nhiều tiền quá, ngày nay cháu được hơn 7 triệu rồi đấy”. Tôi nghe mà như chẳng tin vào tai mình, sao mẹ lại biết và nhẩm chính xác đến vậy. khi đó tôi mới nhận ra mẹ chồng tôi tò mò quá mức, những ngày sau tôi không nói với mẹ những điều tế nhị nữa.
Do con tôi còn bé nên tết nhất vợ chồng tôi chẳng cho cháu đi đâu sợ ốm, nên khách khứa đến nhà, mẹ chồng tôi gần như nắm được hết. Mấy ngày sau khi khó chịu sự tò mò của mẹ, tôi không nói đến tiền mừng tuổi của cháu nhưng mẹ vẫn để ý. Tôi nói với chồng, anh gạt đi nói kệ mẹ, mẹ già rồi đừng chấp, tôi cũng thấy vậy và không để ý nữa. Nhưng điều làm tôi khó chịu vô cùng đó là việc mẹ gợi ý đưa tiền mừng tuổi của cháu cho mẹ giữ hộ. Ban đầu, mẹ chỉ nói bà B được con trai nhờ giữ hộ tiền mừng tuổi của cháu. Tôi chỉ thấy nực cười, nhưng mỗi nhà mỗi cách suy nghĩ khác nhau nên tôi không giám đánh giá gì nhưng với bản thân tôi thì không bao giờ làm vậy. Mẹ tôi nhắc đi nhắc lại chuyện đó, không thấy tôi nói gì thì hỏi “thế cái Bống năm nay được nhiều tiền mừng tuổi không mẹ nó?”. Tôi không muốn trả lời nhưng vẫn phải nói tránh “Cũng nhiều bà ạ. Nhưng nợ đồng lần thôi. Rồi mình cũng tìm cách trả lại cho mọi người dần mẹ ạ”. Sau đó cũng vài ba lần mẹ chồng tôi gặng hỏi chính xác số tiền nhưng chưa khi nào tôi trả lời cả. Khi thì bận bịu chuyện khác, khi thì tôi cố tình lảng tránh. Điều đó khiến mẹ chồng tôi chẳng ưng lòng.
Tối hôm qua, mẹ chồng có lẽ không kìm nén nổi sự tò mò, gọi tôi ra bàn khách nói chuyện. Ban đầu tôi hơi hoảng, tưởng có chuyện gì đó nghiêm trọng, nhưng khi mẹ nói tôi mới nhận ra, vẫn chỉ là chuyện cũ. Mẹ không còn vu vơ, vòng vo nữa mà vào thẳng vấn đề “năm nay tôi thấy cái Bống được khá tiền mừng tuổi. Mẹ nó đếm đi rồi giữ lại một ít mua sữa cho nó còn lại số chẵn đưa bà nội giữ hộ cho”. Tôi đứng hình vì sự thẳng thắn của mẹ. Tôi vẫn nói quan điểm của mình là nhận của người ta thì phải tìm cách trả lại dần. Nhưng mẹ vẫn cương quyết nói, đưa bà giữ. Tôi bực mình lắm, nhưng chỉ nói sẽ hỏi ý kiến chồng và trả lời sau.
Tôi về phòng thấy ấm ức vô cùng. Tôi gần 40 tuổi đầu, bao công to việc lớn còn lo được vậy mà mẹ còn định can thiệp vào chuyện tiền nong của chúng tôi. Tôi cảm thấy mình bị xúc phạm, bị coi thường và bị xâm phạm đời tư quá nhiều. Mà nếu như tôi có ngu muội trong chuyện tiền nong thì còn có chồng tôi, việc gì mẹ phải vơ hết vào người như vậy. Tôi vẫn biết, mẹ chồng tôi có tính cả quyền nhưng chưa khi nào nghĩ nó lại nghiêm trọng đến vậy. Mẹ còn định ôm đồm, can thiệp cả chuyện tiền mừng tuổi của cháu nữa. Tôi biết nếu nói chuyện này với chồng, có lẽ anh sẽ nói đưa quách cho mẹ cho yên cửa yên nhà. Trước đây, tiền nong trong nhà mẹ muốn quản, tôi vẫn hay nhường mẹ nhưng giờ tôi không bao giờ làm vậy. tôi đủ sức lo cho con, lo cho cuộc sống của chúng tôi.
Viết những dòng này vào năm mới, khi lòng tôi đang rối bời, khó xử. Chỉ mong có ai đó cùng cảnh ngộ hoặc đã trải qua chuyện này chia sẻ và cho tôi lời khuyên. Tôi biết, sự cương quyết của tôi có thể khiến mẹ và chồng nổi giận, xảy ra xích mích. Nhưng tôi không muốn nhượng bộ trông chuyện này.
Hạnh Hương
(Theo Congluan)
Xem thêm:
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất