Cay đắng bị mẹ chồng chửi rủa là "cây độc" không con trong khi chồng lại yếu sinh lý
Tin liên quan
Tôi kể chuyện của mình lên đây mong chị em cho lời khuyên, mọi người đừng cười cợt, chế giễu tôi nhé! Chuyện này nói ra cũng ngại lắm nhưng thật sự tôi đang vô cùng bế tắc.
Học xong đại học, tôi đi làm và quen anh bạn cùng công ty. Chúng tôi quen và yêu nhau một cách nhanh chóng nhưng không hề chóng vánh chút nào. Chỉ sau 4 tháng tìm hiểu tôi đã nhận lời làm bạn gái của anh và sau 1 năm yêu đương tôi chính thức theo anh về làm vợ. Cuộc sống cứ ngỡ sẽ hạnh phúc lắm vì tôi đã tìm được một nửa thương yêu thực sự của mình. Vậy mà cuộc sống đúng là không như mơ.
Nói chắc chẳng ai tin nổi, là vợ chồng với nhau đến 7 tháng mà chúng tôi chưa bao giờ thực sự có một đêm động phòng đúng nghĩa. Tất cả chỉ vì: "Anh không làm được, anh xin lỗi!". Tôi không thể tin nổi, người đàn ông cao to khỏe mạnh và phong độ như anh lại có thể bị yếu sinh lý như vậy. Trong lòng tôi thực sự đã chán nản lắm rồi nhưng nghĩ đến chồng, tôi lại cố gắng. Vì ngoài chuyện đó ra, chúng tôi vẫn yêu thương nhau nhiều lắm.
Mệt mỏi vì chồng mắc bệnh yếu sinh lý (Ảnh minh họa)
Có những lần tôi phải chủ động toàn bộ, thậm chí "chồng chỉ cần nằm im đó là được rồi". Nhưng chờ mãi mà chồng vẫn không cải thiện được chút nào cho dù đã được tôi chăm chút, động viên và tẩm bổ ăn uống. Tôi cảm thấy cực kỳ mệt mỏi với cảnh sống này.
Có lần tôi còn dụ anh xem phim sex để lấy hứng thú nhưng kết quả vẫn chỉ là con số 0. Xem xong anh phán, đó cũng chỉ là phim thôi mà, rồi lại vật ra ngủ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi hoàn toàn bất lực.
Nghĩ lại chắc chồng mình có vấn đề thật, vì trong suốt thời gian yêu đương, anh cũng chưa đòi hỏi chuyện ấy với tôi lần nào. Lúc ấy, tôi lại còn mừng thầm vì anh là người biết nghĩ, biết tôn trọng bạn gái chứ đâu ra nông nỗi này.
Lấy nhau sắp tròn năm, ai ai cũng giục chuyện con cái vậy mà tôi bất lực vì chồng chẳng hợp tác. Tôi bị áp lực vô cùng với những lời thúc giục ấy. Tôi quyết định nói chuyện nghiêm túc với chồng để thúc anh đi khám nhưng anh ấy nhất định không nghe vì xấu hổ và bảo thủ rằng, anh thấy mình chẳng bệnh tật gì.
Chuyện này nếu nói không khéo lại làm chồng tự ái rồi tự ti. Tôi dần lâm vào cảnh sống ngột ngạt và phải chịu sức ép quá lớn. Chồng thì có vấn đề nhưng không chịu chạy chữa, nhà chồng thì lời ra tiếng vào xì xào chuyện con cái khiến tôi khó chịu vô cùng.
Chủ nhật vừa rồi, nhà tôi có giỗ ông nội chồng, đó cũng là ngày tôi phải ức đến phát khóc mà vẫn phải cắn răng chịu đựng. Chọn đúng lúc cả nhà đông đủ, lại nhân thể có người hỏi tôi chuyện bầu bí, mẹ chồng tôi tranh thủ nói cạnh: "Nhà này vô phúc vớ phải cây độc không hoa, đợi vài tháng nữa mà vẫn thế này, chắc phải bảo thằng H (tên chồng tôi) thay mái mới thôi".
Nghe từng lời của mẹ chồng mà tôi thấy uất nghẹn quá. Bỗng dưng tôi thấy sự hy sinh của mình từ trước tới giờ là vô nghĩa. Chẳng nhẽ ngay lúc đó, tôi lại nói toẹt ra cho cả họ biết chuyện. Nhưng nghĩ đến chồng, tôi lại kìm lại vì đã hứa với anh sẽ không nói chuyện này ra với ai.
Nhưng nếu cứ kéo dài cảnh sống này, không biết tôi chịu đựng được bao lâu nữa? Ai có cách nào để giúp tôi thoát khỏi bế tắc này không? Hay tôi cứ thất hứa với chồng, nói cho ông bà biết chuyện để cuộc sống của tôi dễ chịu hơn chút rồi tìm cách chạy chữa cho chồng nhỉ? Làm như vậy không biết anh ấy có giận tôi không?
Bích Hà (Hà Nội)
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất