Con gái hả hê khi thấy cha có bồ

Uyên Nhi 2016-03-31 19:30
- Ngày bố tôi đưa người đàn bà lẳng lơ kia về ngôi nhà đáng lẽ của mẹ tôi, tôi đến. Bà “dì ghẻ” của tôi thấy tôi thì ra vẻ khéo léo và giả lả, bảo nhờ có tôi mà bố tôi và bà ấy được đoàn tụ với nhau.

Tôi không hiểu, vì lý do gì mà cuộc hôn nhân của bố mẹ tôi lại không dừng lại. Bố có nhiều tiền, lại có quyền chức nữa, nhưng bố vũ phu và đạo đức giả vô cùng. Bố không dám bỏ vợ vì sợ ảnh hưởng đến danh tiếng và chức vụ. Còn mẹ thì đúng là mẫu hình phụ nữ truyền thống một cách hoàn toàn tuyệt đối. Bố cáu kỉnh, chửi bới, chê bai và đánh đập mẹ con tôi liên tục. Tuổi thơ của tôi cũng là những chuỗi ngày ám ảnh.

Tôi kết hôn với một người đàn ông rất bình thường, anh không có nhiều tiền. Căn nhà mà chúng tôi sống được mua bằng cái giá rất rẻ, và cũng khá tuềnh toàng. Dù sao cũng tốt hơn là đi thuê mướn, vợ chồng tôi bảo nhau, chỉ cần yên ấm thôi là được. Tôi đã quá sợ hãi cảnh nhà giàu có nhưng đau khổ về tinh thần rồi, nên chỉ cần ra khỏi ngôi nhà của bố mẹ tôi, và được bình yên thôi.

Nhưng số phận nào đã để tôi yên. Đột ngột sau khi cưới một năm thì chồng tôi mất. Người đàn ông mà tôi yêu hơn cả cuộc đời mình, người đã cho tôi hạnh phúc được làm vợ và đưa tôi ra khỏi chuỗi ngày đen tối trong ngôi nhà của bố mẹ tôi, bây giờ đột ngột qua đời. Điều an ủi duy nhất của tôi là chúng tôi kịp có với nhau một cô con gái. Từ khi chồng mất, tôi hàng ngày đi về như cái bóng vô hình, chăm sóc con mình. Còn ngôi nhà cũ mà chồng tôi mua, qua ba năm mưa nắng, đã đến lúc cần tu sửa lại. Nước mưa dột thấm vào tường bếp.

Hôm tết vừa rồi, mẹ đến chơi. Thấy nhà tôi dột quá, tường cũ quá, xót con xót cháu quá mức rồi mới đánh bạo nói với bố tôi mấy lời. Nhà chồng tôi thì rất thương tôi và cháu nhưng ông bà vốn dĩ cũng nghèo, giờ nếu nhà đẻ không giúp đỡ thì tôi cũng chẳng lấy đâu ra tiền mà sửa. Mẹ tôi nói mãi, ông bố đẻ gia trưởng vũ phu của tôi cũng đành cho tôi chục triệu, lợp lại mái tôn.

Ông không hề đến xem, chỉ đưa tiền bảo mẹ tôi cho tôi, rồi gọi thợ. Thôi, có còn hơn không. Mãi đến ngày cuối cùng, lợp xong mái tôn, tôi làm mâm cơm để cảm ơn bố mẹ, nói khéo ông mới đến. Trước khi đến ông còn khinh khỉnh, càu nhàu, chê nhà con gái chật chội không có bàn uống nước. Bởi lẽ, mẹ con tôi ở với nhau, cháu bé mới tròn 5 tuổi, tôi chỉ rải thảm chứ kê bàn ghế thì chiếm nhiều diện tích quá. Bố tôi quan cách nên ông cho là nhà cửa mà không có bộ bàn ghế thì không đàng hoàng. Rồi lấy đó làm cái cớ chê bai, chửi bới.

Bữa mà bố tôi hạ cố sang nhà con gái ăn cơm thì chị hàng xóm sau nhà tôi cũng đến. Chị ấy vốn là kiểu đàn bà không chồng, lẳng lẳng lơ lơ với hai đứa con, hai ông bố khác nhau. Ngày nào đàn ông cũng đến nhà, dập dập dìu dìu. Cả xóm ai cũng ghét, chỉ có tôi lành tính, ít khi tỏ thái độ ra mặt nên chị cứ rảnh việc là qua nhà tôi la liếm. Tôi không thích nhưng mặc kệ thôi.

Cái xóm này, cơ bản, toàn những người ít tiền và những thành phần phức tạp của xã hội cả thôi, người ta không đua ra mặt phố được mới mua nhà ở đây. Chị ta đến, gặp bố tôi, đon đả mấy lời. Thế nào mà bố tôi vừa nhìn thấy chị ta, mắt đã sáng lên rờ rỡ. Tôi giật mình, giữa hai người này, ngay lần đầu tiên gặp nhau, đã có cái gì lạ lắm.

Sau bữa đó, đột nhiên bố tôi hào phóng, cho tôi thêm cả mấy chục triệu xây lại bức tường sau nhà và lợp lại cái mái lên phía trước sân cho đẹp đẽ, để xe máy buổi tối không lo mưa gió. Mẹ tôi không thể tin vào tai mình, cứ nghĩ sao bố tôi lại chuyển biến, đột nhiên thương con gái. Tôi thì đoán ngay ra vấn đề.

Đúng như tôi dự đoán, trực tiếp bố tôi gọi thợ vào làm tường và mái cho tôi. Sau đó, hàng ngày lấy cớ giám sát thợ thuyền, ông ấy cứ lân la sang nhà chị hàng xóm lẳng lơ. Tôi biết, nhưng không nói gì với mẹ. Mỗi lần mẹ tôi cứ xuýt xoa mừng vui là bố tôi đã nghĩ lại, đã thương tôi hơn rồi, tôi chỉ 'vâng' cho mẹ yên lòng.

Trong đầu tôi lập ra kế hoạch. Tôi ngấm ngầm cổ vũ cho bố tôi đi lại với người đàn bà kia. Tôi cầu mong cho bố tôi bám lấy chị ta để về nhà ly dị mẹ tôi. Mẹ tôi đau khổ đủ rồi, giờ đã 50 tuổi, mẹ cần được yên. Bố mẹ chia tay, tôi dự tính sẽ đưa mẹ về sống cùng tôi và cháu. Chưa kể, tôi đứng trong nhà, chụp ảnh qua cửa sổ những lúc bố tôi sang hàng xóm, tranh thủ tình tự với người đàn bà kia...

Chuyện diễn ra đúng như tôi hình dung. Bố tôi nhất quyết đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà và đưa người phụ nữ kia về. Tôi biết chính xác là người đàn bà lẳng lơ kia xui khiến. Mẹ tôi sốc nặng, ốm một trận chết đi sống lại. Tôi đón mẹ về nhà chăm sóc, ngày nào cũng trực tiếp nấu cháo, xúc cho mẹ ăn trong nước mắt. Rồi bảo mẹ đừng lo, con hứa sẽ trả thù cho mẹ.

Con gái hả hê khi thấy cha có bồ

Ngày bố tôi đưa người đàn bà lẳng lơ kia về ngôi nhà đáng lẽ của mẹ tôi, tôi đến. Bà 'dì ghẻ' của tôi thấy tôi thì ra vẻ khéo léo và giả lả, bảo nhờ có tôi mà bố tôi và bà ấy được đoàn tụ với nhau. Tôi ngồi ở đó khoảng mươi phút thì có một người gọi điện, tôi ra mở cửa mời người đó vào nhà.

Người vào sau tôi chính là cậu bạn luật sư, cậu ấy giới thiệu văn phòng luật mà cậu đang làm việc, sau đó nói rằng có việc muốn thưa. Bố tôi và bà dì ghẻ kia đang ngơ ngác thì cậu nói, tôi là nguyên đơn kiện bố tôi và người đàn bà kia đã âm mưu chiếm đoạt tài sản của mẹ tôi, đồng thời có mối quan hệ bất chính trước khi ly dị.

Ban đầu bà ta cười khẩy, thách chúng tôi đưa ra bằng chứng. Nhưng làm sao mà dọa tôi được, tôi trình ra đầy đủ: Cảnh quay đêm hôm hai người lén lút với nhau, khi tôi đứng trong phòng quay lại mà họ tưởng là tôi đã ngủ. Đoạn ghi âm điện thoại bà ta gọi cho bố tôi mà nũng nịu đòi hỏi và bàn chuyện đuổi mẹ tôi đi, mà để có được nó tôi đã phải làm thân, lân la cài vào smartphone của bà ta một phần mềm ghi âm chạy ẩn.

Cuối cùng thì bố tôi không dám đi tù, cũng không dám cho tôi làm to chuyện, vì còn uy tín và chức vụ. Người đàn bà kia cũng không dám ra tòa vì sợ ảnh hưởng đến bố tôi, bố tôi mất ghế thì bà ta mất hết. Họ đành phải làm thoả thuận với tôi, có sự chứng kiến của luật sư, rằng để lại ngôi nhà cho mẹ tôi đến ở, kèm theo một khoản tiền đủ để mẹ tôi mua một chiếc ô tô và gửi tiết kiệm dưỡng già. Sau đó chừng một năm, người đàn bà kia không còn thấy bố tôi kiếm được nhiều tiền nữa vì bố tôi chuẩn bị về hưu. Chưa kể khối tài sản lớn kia đã rơi vào tay mẹ tôi cả rồi, mụ ta cũng đành chán nản mà bỏ bê bố tôi rồi lại quay về con đường bồ bịch.

Bố tôi đến tìm mẹ tôi để xin lỗi và mong quay lại cuộc sống vợ chồng, nhưng tôi và mẹ kiên quyết không chấp nhận một người bạc bẽo như vậy nữa. Hàng ngày, mẹ tôi giúp tôi chăm sóc con gái để tôi đi làm. Chúng tôi đã sống những ngày bình yên chưa từng có trên đời...

Uyên Nhi

Ảnh: Sưu tầm

Chia sẻ tâm sự, kinh nghiệm của bạn về cuộc sống tình yêu, hôn nhân và gia đình tại đây.
Xem thêm:

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Sài Gòn đi đâu mùa Giáng Sinh?