Hai lựa chọn khó khăn nhất trong đời người phụ nữ: Gia đình hay công việc?

2018-04-05 11:48
- Có lẽ người phụ nữ đã lập gia đình nào cũng thường trăn trở về việc cân bằng giữa gia đình và công việc. Làm thế nào để vẹn cả đôi đường?

Sáng sớm nay tôi bất chợt thức dậy sớm hơn mọi ngày vì những kỉ niệm quá khứ bỗng nhiên ùa về trong tâm trí tôi. Tôi nhớ rõ sự êm ái từ đôi giày giảm giá mà mẹ đã mua cho tôi hồi nhỏ, khi đó tôi nâng niu nó hơn bất cứ thứ gì tôi có. Tôi nhớ cảnh tượng tôi và em trai cùng nhau tạo một cái ao nhỏ ở sau vườn. Và tôi nhớ về chú sâu bướm xấu xí tôi cất giữ trong chiếc hộp bí mật của riêng mình, khi đó tôi cảm thấy nó chính là con thú cưng xinh đẹp nhất trần đời. 

Kỉ niệm chính là những mảnh ghép cuộc đời tôi và chúng khiến tôi tự hỏi bản thân câu hỏi quen thuộc: TÔI LÀ AI? Phải chăng tôi đã đánh mất tâm hồn trẻ thơ và những ước mơ ngày trước? Tôi đã trở thành một người phụ nữ ? Một người mẹ? Một nhà quản lý thành công? Hay tôi chẳng là ai trong đó hoặc tôi là thứ gì đó lơ lửng giữa những thứ đó? 

Cuộc đời là một chuỗi những sự lựa chọn 

Những kí ức trong đời lại khiến tôi nhớ đến sự lựa chọn quan trọng nhất đời mình. Tôi đã đạt được nhiều thành công trên con đường sự nghiệp, thế nhưng có lẽ tôi lại chưa làm tròn bổn phận với gia đình nhỏ của mình. Tôi dường như đã được lựa chọn để tỏa sáng trong công việc phải không nhỉ? Tôi chưa bao giờ coi mình là một người phụ nữ của gia đình và công việc tôi chọn đòi hỏi tôi phải nỗ lực 24/7. Làm tròn nghĩa vụ với cả gia đình và công việc thật sự quá khó, nó giống như một nhiệm vụ bất khả thi vậy. 

Không ít phụ nữ trên thế giới này đã chôn vùi ước mơ, cất giấu tiềm năng trở thành một luật sư, nghệ sĩ, vận động viên hay một doanh nhân chỉ vì họ muốn tập trung cho gia đình. Họ không thể nào đáp ứng mọi chỉ tiêu trong công việc bởi vì họ còn phải dành thời gian cho mái ấm của họ. Đừng hiểu lầm ý tôi, tôi không nói rằng sự nghiệp quan trọng hơn gia đình bởi tôi biết gia đình đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu chồng mình bằng cả trái tim và tôi chẳng mong gì hơn là một ngôi nhà tràn ngập tiếng cười của trẻ thơ. Bạn hỏi tôi có sẵn lòng hi sinh ước mơ vì gia đình không ư? 

Để tôi tiết lộ cho bạn lời nói dối trắng trợn nhất về nền văn minh hiện đại này nhé: đó chính là con người là thành phẩm xuất sắc nhất trong quá trình tiến hóa. Sự xuất sắc ấy thực sự chỉ làm chúng ta ngộp thở bởi hàng tá những thứ giới hạn và kỳ vọng tự chúng ta đặt ra sau quá trình nhận thức bản thân. 

Khi một người phụ nữ nhận ra họ chẳng thể nào hoàn thành mọi kỳ vọng cùng lúc, họ phải lựa chọn một trong số đó và buông bỏ những cái còn lại. Họ chọn trở thành một người vợ, người mẹ thì chẳng thể nào toàn tâm trong công việc và họ rơi vào.. Và giây phút tôi gần như quyết tâm đặt gia đình thành ưu tiên hàng đầu, tôi cảm thấy con người trước kia của mình chỉ là một tồn tại vô nghĩa. Một người phụ nữ và một người đàn ông gặp nhau, yêu nhau, kết hôn rồi sinh con đẻ cái. Tôi biết có thể cống hiến nhiều hơn nữa nhưng xã hội này không cho tôi cơ hội ấy. 

Tôi đã lựa chọn gia đình 

Chồng tôi là một người đàn ông tuyệt vời. Anh ấy nhìn thấu sự đấu tranh trong nội tâm của tôi, anh ấy hiểu và tiếc nuối khi tôi phải giấu đi tiềm năng mạnh mẽ của mình. Anh luôn ủng hộ tôi trong những tình huống khó khăn nhất, anh là người chắp cánh để tôi có thể bay cao. Người bạn đời của tôi biết rằng một khi tôi đã chọn anh ấy thì tôi không thể hết mình với công việc như lời cam kết của tôi trong quá khứ nữa. 

Tôi vẫn nhớ rõ những lời tôi đã nói với người đàn ông của đời mình: “Em không thể buông tay anh được. Làm sao em có thể duy trì sự tỉnh táo khi mà trái tim chỉ hướng về anh?”. Sau lời thổ lộ ấy là một buổi tối của những xúc cảm chân thật và lời thú nhận từ trái tim giữa hai chúng tôi. Một câu “Em yêu anh” hay “Anh yêu em” giản đơn không đủ để miêu tả cảm xúc khi chúng tôi thuộc về nhau. Mặc kệ thế giới bên ngoài, khi chúng tôi đóng cánh cửa lại thì thời gian như ngưng đọng và chúng tôi đều biết mình đã đưa ra quyết định quan trọng nhất cuộc đời. 

Lựa chọn gia đình không có nghĩa là phải từ bỏ ước mơ 

Tôi vẫn nhớ buổi sáng sau đêm định mệnh ấy, tôi tỉnh dậy và nhìn mình trong gương. Hình ảnh phản chiếu ấy làm dấy lên những nỗi sợ mà từ giờ tôi phải đối mặt. Tôi đã bỏ lại những gì phía sau? Những giấc mơ dang dở, lý tưởng tan thành bọt nước, những mục tiêu chẳng thể thực hiện nữa… Sự lạc quan trong tôi đang tan rã. Tôi trở thành một con người mà chính bản thân tôi còn thấy xa lạ. 

Nhưng tôi không cho phép mình buông xuôi, tôi nhìn lại niềm đam mê cho sự nghiệp mà tôi đã chọn và quyết định phải nhìn vào những điều tích cực. Một người phụ nữ hoàn toàn có thể làm tròn vai trò người vợ, người mẹ đồng thời đạt được thành công trong sự nghiệp. Tôi đã chứng minh được điều đó! Và dĩ nhiên quá trình ấy đòi hỏi rất nhiều thời gian và sự kiên nhẫn ngoài sức tưởng tượng nhưng tôi thật sự đã làm được! 

Tôi tự hào với mọi điều mình đã đạt được trên phương diện sự nghiệp, gia đình và tài chính. Để làm được điều ấy, tôi đã phải trải qua nhiều khoảnh khắc như sống trong địa ngục. Tôi tìm việc làm ngay khi bước chân vào Đại học, năm học cuối tôi làm cùng lúc hai công việc. Tôi đi học đầy đủ và học bài thâu đêm để được tốt nghiệp sớm. Tôi vẫn sắp xếp thời gian cho bạn trai và bạn bè thân thiết. Còn việc ngủ một giấc thật ngon hay nghỉ ngơi thư giãn ư? Chúng là điều hoàn toàn xa vời với tôi khi đó. 

Tôi kiếm được một việc làm ưng ý ngay sau khi tốt nghiệp, tôi nỗ lực hết mình và thăng tiến như “diều gặp gió”. Cùng lúc, bạn trai cầu hôn tôi, tôi đồng ý cưới anh ấy. Tôi có bầu sau đó ít lâu rồi sinh ra một bé gái xinh đẹp và tươi tắn, nụ cười không bao giờ thiếu vắng trên khuôn mặt con bé. 

Tôi và chồng vẫn phải cố gắng hoàn thành công việc, tôi đã phải quay trở lại làm việc khi con gái mới được 3 tháng tuổi. Khi đó tôi cảm thấy như mình đang mắc kẹt trong bộ phim kinh dị tồi tệ nhất. Tôi được phép về nhà giữa giờ làm để cho con bú và thói quen ấy đã làm đảo lộn hết mọi sinh hoạt thường ngày của tôi. Tôi thỉnh thoảng lại mải mê với công việc đến nỗi quên giờ về cho con bú hoặc khi đã về tới nhà để cho con ăn tôi lại cứ mải miết nghĩ về đống công việc đang đợi mình quay lại hoàn thành ở chỗ làm. 

Một người mẹ phải học cách thích nghi 

Quay cuồng suốt một năm trời, tôi mới nhận ra mình cần thay đổi công việc. Công việc hiện tại lấy đi quá nhiều thời gian và sức lực của tôi, tôi cần một vị trí nào đó không phải gánh vác quá nhiều trách nhiệm nhưng chắc chắn nó vẫn phải là công việc mà tôi yêu thích. Sau đó tôi đã tìm việc công việc mới nhàn nhã hơn, thế nhưng trớ trêu thay tôi lại mang thai một lần nữa… 

Lần này, tôi biết mình phải ở nhà nhưng tôi không đầu hàng thực tế. Khi con trai thứ hai lên 1 tuổi, tôi quyết định ghi danh để học Cao học. Nó quả là một quyết định điên rồ và khó thành hiện thực, chắc hẳn bạn sẽ nghĩ tôi làm sao có tốt nghiệp khi phải chăm sóc hai con như vậy chứ. 

Một thời gian sau, tôi quay lại công ty cũ và đảm nhận một vị trí mới. Tôi thăng chức lên quản lý sau một năm nỗ lực cố gắng đồng thời vẫn tiếp tục học để lấy bằng MBA. Giờ đây, tôi hoàn toàn hài lòng với những gì mình đạt được. Tôi đã phải mất nhiều năm để hoàn thành những mục tiêu mà lẽ ra tôi chỉ cần mất vài tháng nhưn bù lại, tôi có hai thiên thần nhỏ và ông xã bên cạnh và còn sở hữu một sự nghiệp đáng tự hào. 

Đừng hiểu sai ý tôi, tôi không nói cuộc đời mình tràn đầy may mắn và thành công, tôi đã phải trải qua nhiều giai đoạn cam go trong đời. Tôi du lịch nhiều, làm việc nhiều không kém. Tôi vừa làm luận án thạc sĩ vừa chăm sóc con cái, đưa con tới bác sĩ khi con ốm đau. Thỉnh thoảng tôi phải vắng nhà khoảng một tuần để đi công tác và khi trở về thấy con đã học nói được một vài từ mới, tôi lại thấy có lỗi vì đôi lúc không ở bên con trong quãng thời gian đầu đời. Đôi khi tôi lỡ miệng buột ra một câu vô nghĩa giữa cuộc họp bởi vì mất ngủ vài đêm thức trông con ốm. 

Thế nhưng, những thành tựu tôi đã đạt được luôn là động lực thúc đẩy tôi tiến về phía trước. Tôi không phải người mẹ chỉ biết đắm chìm vào công việc, tôi vẫn luôn dành thời gian cho các con bởi vì chúng vẫn là ưu tiên hàng đầu của tôi. Bên cạnh đó, tôi tự hứa với bản thân sẽ giành được bằng Thạc sĩ và hoàn thành ước mơ của mình. 

Phá bỏ nhà tù của những giới hạn 

Nhắn gửi tất cả những ai đang là phụ nữ: các bạn không phải là những cỗ máy sinh đẻ. Chúng ta có thể cống hiến cho thế giới nhiều điều chứ không phải chỉ đơn thuần sở hữu chức năng sinh sản, chúng ta cũng có thể làm nên những điều vĩ đại! Hãy tự hỏi bản thân mình mỗi ngày: BẠN LÀ AI? 

Phụ nữ đã kết hôn hầu hết đều có chung một dạng ước muốn. Họ đều khao khát yêu thương, hạnh phúc và những thành tựu cá nhân, thế nhưng họ thường bắt buộc phải lựa chọn một thứ và buông bỏ những thứ còn lại. Xã hội và những quy luật “bất thành văn” trong hôn nhân đã tạo ra những ranh giới, những bức tường và hàng rào xung quanh họ, khiến họ quên hết những mục tiêu đã đề ra và tâm hồn họ dần tàn lụi, héo úa. 

Tôi luôn cảm thấy khó chịu khi nghe ai đó hỏi rằng làm sao mà tôi có thể vừa học Cao học vừa hoàn thành công việc mà vẫn chăm sóc tốt cho hai con ở nhà. TÔI CÓ THỂ VÀ TÔI ĐÃ LÀM ĐƯỢC! 

Tôi cũng nhận ra dấu hiệu của tuổi tác không nằm ở những nếp nhăn trên khóe mắt hay những sợi tóc bạc “nổi loạn” trên đầu tôi. Khi người ta đạt tới “độ chín” của tuổi tác, họ trở nên hạnh phúc hơn và thấu hiểu được nhiều điều hơn. Khi bạn nhìn vào trong gương, tất cả những được-mất trong cuộc đời đều hiện lên trong ánh mắt bạn; đó là lúc bạn đã đủ chín chắn. Và khi tôi đạt được tầng nhận thức mới, tôi nhận ra đứa trẻ của quá khứ vẫn luôn sống trong tôi: vẫn là bé gái nhận ra vẻ đẹp của chú sâu bướm, vẫn là cô bé ngày ấy tin rằng con người có thể hóa thành những chú bướm, vẫy cánh bay lên bầu trời cao xanh. 

Hồng Ngọc/Theo Thethaovaxahoi.vn 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Đôi khi mình gặp đúng người, nhưng yêu sai cách, và rồi mất nhau