Đám tang thông gia mà nhà chồng tôi không ai về phúng viếng và không có lấy 1 bức trướng

2017-08-19 06:50
- Tôi đành phải tự nhờ người mua 1 bức trướng và phong bì viếng đám tang thay nhà chồng để khỏi xấu hổ với mọi người trong gia đình, họ hàng.

Tôi và chồng là bạn cùng học đại học, trước khi kết hôn, chúng tôi chưa từng nảy sinh tình cảm yêu đương. Đợt ấy trong lần đi họp lớp, tôi và chồng đều uống quá chén nên đã đi quá giới hạn. Sau chỉ duy nhất một lần gần gũi đó, không may cho tôi là tôi đã mang thai.

Lúc đó dù đã có bạn gái nhưng chồng tôi vẫn quyết định sẽ chịu trách nhiệm với tôi và cái thai trong bụng. Còn tôi, dù không yêu anh và chưa muốn kết hôn quá sớm nhưng lại không còn cách nào khác.

Nơi tôi sống vốn là 1 nơi rất thuần nông. Nếu con gái không có chồng mà đẻ con thì đó là nỗi ô nhục của cả gia đình. Vì không muốn để bố mẹ mất mặt, không muốn con không có bố, tôi đành phải kết hôn khi tâm lý còn chưa thật sự sẵn sàng.

Nhà chồng tôi sống ở thành phố nên họ không ưng cô con dâu nhà nghèo như tôi. Mẹ chồng tôi là người thể hiện ra mặt điều đó. Tôi biết hết nhưng mỗi lần bố mẹ hỏi về cuộc sống nhà chồng, tôi đều phải nói rằng mình sống rất tốt để bố mẹ khỏi lo lắng.

Đám tang thông gia mà nhà chồng tôi không ai về phúng viếng và  không có lấy 1 bức trướng

Dù là thông gia nhưng mẹ chồng tôi không có chút kiêng nể. Ảnh minh họa

Khi tôi kết hôn được 1 thời gian ngắn thì bố tôi phát hiện mắc bệnh ung thư phổi. Mẹ tôi đã phải chật vật kiếm tiền để bố chữa bệnh cho ông. Còn tôi mang tiếng làm dâu nhà giàu nhưng lại chẳng thể giúp đỡ bố mẹ là bao. Mỗi lần lấy lương, mẹ chồng thường tìm cách lấy sạch tiền của tôi vì sợ tôi dấm dúi cho nhà ngoại.

Cũng kể từ lúc bố tôi ốm, ông phải lên thành phố điều trị và sống nhờ nhà tôi. Dù là thông gia nhưng mẹ chồng tôi không có chút kiêng nể. Có những bữa cơm bố tôi đang ăn thì bị ho bất ngờ. Mọi người đều thông cảm, chỉ có mẹ chồng tôi ném đôi đũa xuống mâm bát bỏ đi.

Sau lần ấy, bố tôi tự ái chuyển ra thuê 1 căn phòng trọ nhỏ để ở. Nghĩ đến cảnh tôi đang sống ngay bên cạnh, nhà cao cửa rộng nhưng bố lại không thể ở được, tôi buồn vô cùng. Vì thế tôi vẫn sang nấu cơm và cùng ăn với bố.

Vậy nhưng thấy tôi sang với bố, mẹ chồng tôi lại hằn học. Thậm chí mẹ chồng còn độc miệng nói bố tôi bị ung thư, tôi đang mang bầu thì phải cẩn thận kẻo ảnh hưởng đến đứa con trong bụng vì ung thư phổi rất hay lây.

Những lần như vậy, tôi cảm thấy rất buồn tủi. Người khác có thai thì chồng chiều, bị mẹ chồng hắt hủi nhưng vẫn có người chồng hiền lành bù lại. Còn tôi, vợ chồng chẳng có tình cảm nên tôi và chồng không bao giờ tâm sự với nhau. Thấy tôi bị mẹ chồng mắng nhiếc nhưng cả ngày chồng tôi chỉ vùi đầu vào máy tính và công việc. Nhưng tôi vẫn cố nhẫn nhịn vì nghĩ cho con. Song giờ đây tôi đã không thể chịu đựng thêm được nữa rồi.

Tôi sinh con được 4 tháng thì bố tôi qua đời. Bố tôi qua đời đột ngột nên tôi không hề có sự chuẩn bị trước, cũng không được nhìn mặt bố lần cuối. Lúc nghe tin, tôi chỉ biết gói ghém đồ đạc để mau chóng bế con về quê chịu tang ông. Nhưng khi tôi bước ra đến cửa, mẹ chồng đã giằng con tôi lại và không cho tôi mang con đi vì bảo con tôi còn quá nhỏ, không thể ở gần đám tang dù đó là đám tang ông ngoại.

Làm sao tôi có thể để con lại cho mẹ chồng và về quê được? Đó là bố tôi, cũng là ông ngoại của con tôi. Tôi vừa khóc vừa cầu xin mẹ chồng cho mình được bế con về nhưng mẹ chồng tôi vẫn lạnh lùng. Mẹ chồng của tôi còn tuyên bố nếu tôi bế con ra khỏi nhà thì sẽ không bao giờ cho tôi bước chân về căn nhà ấy nữa.

Đám tang của thông gia mà nhà chồng tôi không có lấy 1 bức trướng

Lúc nghe tin, tôi chỉ biết gói ghém đồ đạc để mau chóng bế con về quê chịu tang ông. Ảnh minh họa

Chẳng còn nghĩ được nhiều, tôi giật con rồi chạy ra ngoài bắt xe về quê mặc cho mẹ chồng mắng chửi. Buồn hơn là suốt 3 ngày làm đám hiếu cho bố tôi, nhà chồng tôi không 1 ai lui tới. Ngay cả 1 bức trướng của thông gia đến phúng viếng cũng không có. Tôi đành phải tự nhờ người mua 1 bức trướng và phong bì viếng đám tang thay nhà chồng để khỏi xấu hổ với mọi người trong gia đình, họ hàng.

Tôi không tha thiết gì với gia đình chồng. Nhưng có phải họ đã dồn tôi vào bước đường cùng rồi không? Ngay cả đám tang của thông gia mà cũng không có nổi 1 bức trướng phúng viếng. Tôi có nên về căn nhà đó đòi lại công bằng hay ly hôn để giải thoát cho bản thân đây?

 Hoàng Thanh

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Từ A đến Z tuyệt chiêu triệt lông vùng bikini tại nhà đơn giản nhất, hè đến tung tăng đi biển