Cô em dâu “vàng mười” khiến tôi phát điên

Hòa An 2015-12-20 15:42
- Mỗi sáng đi làm, em dâu đều liếc mắt nhìn tôi nhắc nhở nhưng tôi làm lơ, bỏ qua “ám hiệu” của em. Tôi đang suy nghĩ, có nên nói với em trai và bố mẹ tôi về sự hỗn láo xấc xược của em dâu không? chứ càng ngày em càng làm quá, khiến tôi mệt mỏi.

Tôi và vợ chồng cậu em trai hiện đang sống trong căn nhà của bố mẹ trên thủ đô. Căn nhà tuy không rộng nhưng có đủ phòng khách, phòng bếp và 2 phòng ngủ cho vợ chồng em trai và tôi. Vợ chồng em trai kém tôi 5 tuổi, mới cưới nhau được nửa năm. Lúc đầu, tôi không đồng ý cho em trai lấy người vợ này vì thấy em dâu là người ghê gớm lại lười nhác, thiếu lễ phép nhưng về sau thấy em trai quyết tâm nên tôi chẳng ý kiến gì. Vì ấn tượng từ đầu nên thành ra giữa tôi và em dâu luôn có khoảng cách, khó gần.

Sống cùng nhau, chắc chắn xảy ra va chạm giữa chị chồng và em dâu. Mâu thuẫn giữa tôi và em dâu ngày một nhiều, nhưng càng căng thẳng chủ yếu chỉ xoay quanh vấn đề dọn dẹp nhà cửa. Tôi là người sạch sẽ, gọn gàng còn em dâu lại là người “làm đâu bày đó”, nên tôi thường xuyên nhắc nhở em việc dọn dẹp, làm em chẳng mấy hài lòng. Có lần, tôi đi công tác 3 ngày trở về nhìn nhà cửa bừa bộn, bát đũa, nồi niêu vợ chồng em ăn xong vẫn ngâm đó chẳng thèm rửa, quần áo bẩn ném đầy phòng khách… nhìn không chịu nổi, tôi dọn dẹp lại. Khi em dâu về tôi góp ý “lần sau bát đũa, nhà cửa phải dọn dẹp đi, đừng để bẩn thỉu, mất vệ sinh lắm”. Thì em dâu ậm ừ vâng dạ nhưng quay đi bĩu môi nói “bà cô khó tính”. Tôi nghe rõ từng lời em nói và góp ý thẳng để lần sau em không hành xử thiếu lịch sự vậy nữa. Vừa nhìn thấy em trai tôi về, em dâu òa khóc nói tôi khó tính bắt bẻ em từng lời nói, rồi gọi điện về mách cả với bố mẹ tôi.

Cô em dâu “vàng mười” khiến tôi phát điên

Bố mẹ tôi thì bảo, em dâu trẻ người nên có những câu nói, hành vi thiếu kiểm soát, thiếu chín chắn, và khuyên tôi bỏ quá để sống hòa hợp cho đến khi lập gia đình. Tôi cũng đã cố gắng, nhưng em dâu thậm chí còn xưng với tôi là tao - mày. Vì thái độ của em quá xấc xược nên tôi nói với em trai, bảo khuyên bảo vợ đi, nhà có hai chị em thôi, có gì không hài lòng thì nói với tôi đừng hành xử vô lễ vậy. Em trai tôi nóng tính, quát nạt vợ và dọa đánh em dâu. Em dâu cho rằng tôi cố tình kể xấu em với chồng và xúi em trai đánh vợ. Vừa thấy tôi đi làm về, em gọi ra nói chuyện, em dùng những lời nói có trong mơ tôi cũng không tưởng tượng được. Em nói “này, mày nghĩ mày được lắm à, tưởng mách chồng tao mà tao sợ à. Có giỏi gọi cả họ nhà mày lên mà đánh tao”. Tôi không chịu nổi, chỉ mặt em mà nói “em đừng láo, em quá thiếu văn hóa và vô lễ. Đừng để chị phải nói nặng lời”. Chỉ đợi tôi nói xong, em đáp trả ngay “ừ tao vô văn hóa đấy, nhưng không đâm sau lưng như mày. Cái loại bà cô già khó tính. Mày tử tế thì chả ế sưng ế xỉa đến giờ”. Tôi một phần vì quá tức, một phần vì chẳng còn lời lẽ nào để nói với con người như em nên tôi bỏ về phòng. Còn em dương dương tự đắc, đã chiến thắng được tôi. Sau lần đó, tôi thường xuyên lấy cớ bận công việc ít ăn cơm ở nhà để đỡ chạm trán với em dâu.

Hôm vừa rồi, đang đi làm tôi nhận được tin nhắn gọi về của em dâu. Em nói, tôi tìm thuê nhà khác ở để sang tuần cháu gái em lên ôn thi đại học. Tôi hơi sốc vì sự thẳng thắn đến trơ tráo của em. Tôi không đồng ý, bảo cứ để cháu đến ở, tôi chỉ về nhà buổi tôi thôi, thì em nói “tôi cũng chỉ cần phòng vào buổi tối thôi. Chị có tiền thuê chỗ khác mà ở cho thoải mái, chị ở nhà này tôi thấy ngột ngạt”. Tôi điên lắm, không ngờ em trơ tráo đến vậy. Tôi nói đang ở nhà của bố mẹ, chứ không ở nhờ nhà em. Thì em lu loa lên rằng nhà này rồi bố mẹ cũng sẽ cho vợ chồng em, tôi phận con gái đi lấy chồng là hết, đừng có tranh giành với em. Nào tôi đã khi nào tranh chấp gì? Trong khi bố mẹ mua nhà, tôi cũng góp tiền tiết kiệm của mình để phụ giúp. Vậy mà em làm như tôi đang ở nhờ vậy. Tôi nói với em rõ ràng từng chữ “cứ để cháu em đến ở cùng, còn tôi vẫn ở nhà mình, không có chuyện dọn ra ngoài”. Em dâu chỉ mặt tôi mà nói, “tôi cho chị năm ngày, liệu mà thu dọn đồ đừng để tôi ném hết ra ngoài”. Tôi thấy chẳng có gì để nói với em dâu, lẳng lặng đến cơ quan làm việc tiếp.

Đã ba ngày trôi qua, mỗi sáng đi làm em đều liếc mắt nhìn tôi nhắc nhở, tôi làm lơ, bỏ qua “ám hiệu” của em. Tôi đang suy nghĩ, có nên nói với em trai và bố mẹ tôi về sự hỗn láo xấc xược của em dâu không. Nếu nói ra, với sự nghiêm khắc và gia giáo của gia đình tôi thì chắc chắn em dâu sẽ bị trách mắng, thậm chí bố mẹ em cũng sẽ bị liên lụy, còn tôi sẽ bị mang tiếng là chị chồng hà khắc, khó tính. Nhưng nếu không nói thì em càng ngày càng làm quá, chẳng tôn trọng tôi, chẳng biết phép tắc gì. Liệu có cách giải quyết nào nhẹ nhàng mà hiệu quả hơn không? 

Hòa An

(Theo Congluan)

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

6 cung hoàng đạo để quá khứ ám ảnh mối quan hệ hiện tại