Sếp cứ mở miệng là “mày tao chí tớ” với nhân viên!

2015-08-23 06:55
- Sếp Tú vỗ vai “Mày chưa đi làm bao giờ phải không?” khiến Hiền tròn hết cả mắt, ai đời giám đốc gọi nữ nhân viên là “mày” bao giờ. Hiền vâng dạ mấy câu rồi sếp bảo “ừ, lát mày viết cho tao cái kịch bản, khoảng 1h nữa mang qua phòng tao xem”, nói xong rồi đóng cửa phòng cái “rầm”.

Hiền mới vào nhận viện tại một công ty gia đình, chuyên sản xuất phim quảng cáo và các hạng mục liên quan đến phim ảnh. Tốt nghiệp ngành báo hình, lại thêm cái đam mê phim ảnh từ khi còn ngồi trên giảng đường đại học, cũng làm được dăm ba phim ngắn gọi là được mọi người biết đến trên mạng. Hiền cũng hơi có tý tự hào về CV  của mình khi đi xin việc. Thế nhưng, tất cả cái sự “ảo tưởng sức mạnh” của cô vụt tắt khi cô bước chân vào công ty của sếp Tú, một tay sếp “kì dị” hết chỗ nói!

Công ty của sếp Tú vốn là một công ty con của một ông sếp bự làm truyền thông, có dây mơ rễ má với các ban ngành trong đài truyền hình. Các chương trình mới thường được ông sếp bự tuồn dự án về cho sếp Tú làm rồi bán lại cho đài truyền hình. Thời buổi các đài tỉnh, đài khu vực đua nhau làm truyền hình để bán quảng cáo thì việc cạnh tranh là không tránh khỏi, thế nên những người như Hiền chẳng bao giờ thiếu việc nếu như cô thực sự có năng lực.

Sếp cứ mở miệng là “mày tao chí tớ” với nhân viên!

Vào làm công ty dự án thì lớn và tác phong làm việc thì đúng kiểu quy mô “gia đình”. Sếp thì mặc quần xà lỏn, áo ba lỗ, nói năng bỗ bã như ngồi trà đá vỉa hè, văn phòng thì ngổn ngang chẳng theo cái trình tự gì, người ngồi dưới đất ôm laptop, kẻ ngồi gác chân lên bàn máy tình dựng phim, một nhóm đang chờ render thì quay sang đánh bài…lần đầu đi làm mà Hiền vỡ mộng toàn tập.

Sếp Tú vỗ vai “Mày chưa đi làm bao giờ phải không?” khiến Hiền tròn hết cả mắt, ai đời giám đốc gọi nữ nhân viên là “mày” bao giờ. Hiền vâng dạ mấy câu rồi sếp bảo “ừ, lát mày viết cho tao cái kịch bản, khoảng 1h nữa mang qua phòng tao xem”, nói xong vừa lẩm bẩm hát mấy bài nhạc chế bậy bạ rồi đóng cửa phòng cái “rầm”.

Hiền sau phút choán váng cũng tặc lưỡi “thôi, công ty nghệ sỹ nên phong cách nó cũng phải khác”. Thế nên cô tìm một chỗ rồi ngồi xuống viết kịch bản. Nhưng nào có yên, cái nhóm kia đánh bài ầm ĩ, nói năng văng mạng, lại thêm cái ông ngồi test âm thanh cứ ầm ĩ. Hiền ngại vì là ma mới nên gõ cửa phòng sếp “sếp cho em ngồi nhờ ở đây cho yên tĩnh ạ, ngoài kia ồn quá em bị mất tập trung”. Sếp đốp ngay “mày kém! Làm việc là phải làm ngay ở chỗ mất tập trung mà mình vẫn tập trung được thì mới là chuyên nghiệp, chứ chưa gì đã thái độ thế này thì hỏng…”. chả biết nói gì nữa, cô lại bẽn lẽn đi ra, rồi tìm một chỗ sau cửa có vẻ yên ổn nhất rồi đeo tai nghe và làm việc.

Lát sau cô đưa lại sếp kịch bản cô vừa viết, sếp gật gù rồi bảo “Mày ra gọi con Minh vào đây, bảo nó nói chuyện công việc với mày rồi kí hợp đồng”. Ngày đầu tiên đi làm của Hiền diễn ra khá “hốt hoảng” như thế!

Làm việc lâu cũng thấy mọi chuyện ổn, tuy rằng sếp có hơi bỗ bã và “vỉa hè” nhưng mà công nhận sếp và ekip làm việc rất chuyên nghiệp, ra hiện trường là đâu vào đấy, bàn giao sản phẩm đúng deadline và luôn được đối tác khen ngợi, có khi còn thưởng thêm tiền cho ekip sản xuất.

Nhưng nói thật, Hiền được giao thêm việc đi gặp gỡ khách hàng vì cô trông có vẻ nói năng chừng mực và ra dáng công sở nhất! Đi tiếp khách thì sếp Tú nhiều khi vẫn mang cái phong cách “vỉa hè” khiến đối tác mới cũng hốt hoảng y như Hiền lần đầu. Nói năng chém gió “bình dân” không thể tả, Hiền nhiều khi phải đỡ lời cho cả sếp!

Sếp cứ mở miệng là “mày tao chí tớ” với nhân viên!

Đi về lại công ty, Hiền đắn đo mãi rồi cũng lấy hết can đảm “khuyên” sếp không nên nói năng “bình dân” như thế thì sếp Tú nhảy dựng lên “con này ghê nhỉ? Trứng đòi khôn hơn vịt à? Ông lại cho mày nghỉ việc luôn bây giờ chứ lại!” khiến Hiền chưng hửng, chả biết nên nói gì nữa…

Làm việc trong một môi trường đúng thật là “vô tiền khoáng hậu”, cũng ra tiền đấy nhưng mà cái văn hóa công sở mà Hiền tưởng tượng nó thật khác xa thực tế. Mỗi lần đến công ty cô còn kiêm thêm cả giúp việc không công dọn dẹp toàn những thứ bày bừa của các đồng nghiệp ăn ở vô tổ chức, nản lắm nhưng thấy bẩn thỉu chẳng ra dáng cái văn phòng làm việc gì cả, thế là Hiền lại cặm cụi lau dọn, nhưng cũng chẳng ai coi chuyện đó là đáng nghi nhận, mọi người vẫn cứ bày bừa hết cả ra, văn phòng thì vẫn như cái chợ, sếp thì ngày nào cũng đầu bù tóc rối, nói năng mày tao chí tớ với nhân viên, áo ba lỗ quần xà lỏn nhiều khi còn gác chân lên bàn làm việc vô duyên không thể tả. Nhiều khi bực lên Hiền chỉ muốn nghỉ việc cho xong, nhưng nghĩ đến cái mục đích mình đến đây là để làm công việc mình thích, lại được làm đúng chuyên môn, cô lại do dự. Nhưng mà mỗi lần Hiền đang làm việc, nghe thấy tiếng sếp Tú “Hiền ơi mày vào đây tao bảo cái này!” thì Hiền chỉ muốn bỏ việc vì tức!

Khôi Anh
(Theo Congluan)

 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Bí quyết trị mụn, dưỡng trắng da hiệu quả từ gừng tươi