Muối mặt vì vợ quá vô duyên

2015-10-26 07:23
- Giờ đây, tôi mới bẽ bàng nhận ra cái chăn nào cũng có rận cả. Vợ tôi thoái mái và vô tư, vô tâm đến mức… vô duyên hết thuốc chữa.

Tôi thuộc tuýp đàn ông không ưa kiểu cách, sống tình cảm, chân thành, còn vợ tôi là một người hoạt bát, ngay thẳng, hài hước. Người thâm trầm - kẻ hoạt bát, tôi cứ tưởng vợ chồng tôi là một cặp trời sinh. Tuy nhiên, thời gian chung sống với nhau tôi chợt nhận ra tính "hoạt bát"  của vợ bắt đầu phát tác và có dấu hiệu phát triển mạnh, nói nôm na lúc này tính hoạt bát đó đã trở thành cái sự "vô duyên". Dù đã nhiều lần tôi phân tích hay răn đe thì cô ấy vẫn chứng nào tật nấy. Tất cả chỉ tại lời ăn tiếng nói có phần bỗ bã, suồng sã và hay hành động theo bản năng của cô ấy.

Do kinh tế chưa vững nên vợ chồng tôi chưa có điều kiện dọn ra ở riêng nên phải sống chung cùng với bố mẹ tôi. Là dâu mới, nhưng cô ấy không bao giờ giữ ý, lúc nào cũng tự nhiên một cách thái quá, khiến cho nhiều khi tôi cảm thấy ngượng thay cho vợ.

Xấu hổ vì vợ quá vô duyên

Vợ tôi có tật đi vệ sinh không bao giờ chịu đóng cửa. Rất nhiều lần bố tôi vào nhà vệ sinh, rồi khựng lại khi nhìn thấy con dâu ngồi chình ình trong đó mà không thèm đóng cửa. Có lần khác, mẹ tôi thấy rõ nhà vệ sinh bật bóng sáng mà cửa lại mở. Mẹ đi tới, với ý định đóng cửa thì thấy vợ ngồi chồm hỗm trên đó. Phải nói là muối mặt vô cùng, thế mà cô thản nhiên như không. Hỏi "sao không đóng cửa?" thì cô ấy bảo "mở ra cho nó đỡ bí!". Tôi không hiểu sao vợ lại có thói quen vô duyên này. Nhiều lần bóng gió, nói thẳng này kia, góp ý các kiểu, cô vẫn không từ bỏ thói quen đó. Lâu dần tôi hiểu, nó như kiểu "sở thích" của cô. Sở thích ấy thực sự làm cho bố mẹ tôi lúc nào cũng phải "dè chừng", "đề phòng" trong chính ngôi nhà mình sống.

Mỗi khi tới bữa ăn cách hành xử của vợ khiến cả nhà không thể nào mà có thể nuốt trôi được. Trên bàn ăn vợ vừa ăn, vừa ngoáy mũi liên tục, còn để cả gỉ mũi ra giấy ngay trước mặt. Vậy vẫn chưa đủ, vợ còn thường xuyên “thả bom”  khiến cho những ngày đầu mẹ tôi phải giật mình đến mức làm rơi cái bát đang cầm trên tay.  Tất cả thức ăn trên bàn, từ bát canh đến đĩa thịt cô ấy đều nếm như để tráng đũa; nhà tôi có thói quen mỗi người một bát nước chấm, khi cô ấy chấm hết không đứng lên rót mà tiện tay chấm luôn bát nước chấm của mẹ tôi, mẹ tôi nhăn mặt khó chịu nhưng cô không để ý quan tâm, còn vô tư nói “ chấm hết không lãng phí mẹ ạ”. Thức ăn ngay trước mặt nhưng lúc nào vợ tôi cũng phải chọn lựa, miếng này miếng kia cho ngon.

Với họ hàng, bạn bè thân thiết thì cô ấy vô duyên đến mức không thể nào tưởng tượng được. Có người bạn thân nhất của tôi thỉnh thoảng tới nhà ăn cơm, có bữa cô còn nói như cạnh khóe “cơm nhà anh sao anh không ăn mà lại suốt ngày đến nhà em thế”, hay “lần sau đến anh mang thêm cái gì ngon, em hết tiền không có tiền mà mua suốt ngày đãi bôi anh thế đâu”. Tôi đã đá chân ngăn vợ rất nhiều lần nhưng cô ấy đều vẫn cứ cố ý nói. Tôi và anh là bạn bè từ nhỏ, anh em thân thiết chơi với nhau có vui thì thỉnh thoảng mới đến nhà nhau chơi mà vợ tôi làm cho anh ấy bẽ bàng, từ đó không bao giờ dám đến nữa. Có rủ đi ra ngoài uống nước, cũng bị vợ tôi móc mỉa, đánh tiếng trước “anh nhiều tiền thì mời chồng em nhé, chứ tháng này vợ chồng em kẹt lắm đấy”. Không hiểu từ khi lấy vợ, tôi dần thay đổi hay vì cách đối nhân xử thế với bạn bè, mà chúng cứ dần xa lánh tôi, gọi điện chúng đều cáo bận trong khi lúc sau đã thấy ngồi ở quán uống nước.

Những lần họ hàng tụ tập có cỗ, cô ấy rất mau mồm mau miệng và biến mình thành một nàng buôn không hết chuyện. Cô đem hết chuyện này của bố chồng, mẹ chồng mà không hài lòng ra nói, khiến cho bố mẹ tôi đỏ mặt vì xấu hổ. Thậm chí, khoản vợ chồng sinh hoạt cô cũng bô bô ra, kêu tôi không biết chiều cô, tuần có mấy lần chưa ra đến chợ đã hết tiền. Khiến cho mọi người cũng cảm thấy xấu hổ mà không biết nói thêm câu gì, tự lảng tránh ra chỗ khác.

Đỉnh điểm khiến tôi không thể nào chịu đựng được sự vô duyên của vợ là những ngày vừa rồi. Đối tác nước ngoài của tôi muốn đến thăm nhà để xem cuộc sống của một gia đình người Việt như thế nào vì anh rất yêu thích văn hóa gia đình của người phương Đông. Ngày tiếp anh đến, mà tôi thấy bẽ bàng và xấu hổ tới mức không còn chỗ nào để chui.

Muối mặt vì vợ quá vô duyên

Vợ tôi bình thường ở nhà ăn mặc lôi thôi, không chú ý nhiều lắm vì muốn thoải mái, cả ngày đóng bộ công sở khó chịu rồi. Nhưng hôm đó mặc dù tôi đã thông báo có khách quan trọng, nhưng cô ấy vẫn diện chiếc quần ngủ bó cứng, ngắn cũn đến mức không còn chỗ nào ngắn hơn, áo hai dây thì nhàu nhĩ, cúi xuống thì lộ nguyên cả bộ ngực. Tôi nói thì cô bảo họ là người nước ngoài nên không để ý mấy cái đó đâu. Vì có việc nên tôi cũng tặc lưỡi cho qua, nhưng khi nhìn ánh mắt ái ngại của đối tác nhìn vợ mà tôi linh cảm xấu. Trong cả bữa ăn, cô ấy cứ ngồi dạng chân rộng hết cỡ, vừa ăn vừa cười nói hô hố, cứ vỗ tay, đập bàn hết lần này tới lần khác kêu khách ăn, thậm chí còn không ngần ngại vỗ đùi anh ý và khen “lốp anh căng thế!”. Anh ý chỉ còn nước phải cười trừ và xin ra về ngay sau khi bữa ăn kết thúc. Đương nhiên, ấn tượng về tôi không tốt từ đó, hợp đồng của công ty tôi mất và cũng đồng nghĩa với công việc của tôi cũng ra đi luôn.

Nhiều lúc tôi cũng nhắc khéo thậm chí là nạt nộ nhưng vợ chẳng nhận ra, tính cô ấy vô tư quá mà. Thực ra thì cũng toàn những chuyện nhỏ nhặt không đáng để gây mâu thuẫn gia đình. Thôi thì tôi chấp nhận nhịn đi một tí cho nhà cửa yên ấm. Nhưng với cá tính vô duyên hết thuốc chữa, chưa về làm dâu được bao lâu mà đã khiến tôi phải có nước độn thổ thế này rồi, thì sống lâu chắc tôi cũng sẽ rụng tim mà chết lúc nào không biết.

Mai Trịnh
(Theo Congluan)

 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

8 bài tập với ghế giúp giảm mỡ thừa ở bắp chân cấp tốc