Đã bị buông lời chê nghèo, lấy nhau về rồi cũng bị khinh bỉ mà thôi

Mộc Miên 2017-09-17 11:00
- Cứ tưởng đã yêu nhau, thì chẳng còn coi trọng gì vật chất. Thế nhưng, tôi đã nhầm, đã nhầm đau đớn...

Lần đầu anh về ra mắt gia đình tôi, anh hỏi một câu làm tôi vô cùng buồn: “Sao nhà em nghèo thế?” Tôi choáng váng vì chưa ai nói thẳng vào mặt tôi như vậy, dù đúng là gia đình tôi nghèo thật.

Biết hoàn cảnh gia đình mình thế nên tôi mới tính chuyện đưa anh về ra mắt muộn. Vì tôi đã nghĩ, khi đã quá yêu nhau rồi thì anh sẽ hiểu và thông cảm, dù là hoàn cảnh thế nào anh cũng không bận tâm. Vậy mà...

Đã bị buông lời chê nghèo, lấy nhau về rồi cũng bị khinh bỉ mà thôi

Sau lần ra mắt ấy, anh chê bai tôi đủ thứ. Anh bảo bố mẹ tôi sao không tiết kiệm tiền làm cái này, làm cái kia nhìn cho nó đẹp. Ở trong căn nhà như cái ổ chuột, như cái chuồng trâu thế mà cũng chịu được sao? Trời ạ, nhà không có tiền thì làm thế nào đây?

Anh còn nói bóng gió rằng, cưới xin mà như thế thì họ hàng nhà anh về sẽ ngại, khó nghĩ vì nhà quá chật, quá xấu. Tôi thấy thất vọng vô cùng! Tôi buồn vì tại sao anh lại coi trọng vật chất quá, anh lấy tôi hay lấy nhà tôi?

Sau thời gian ấy, anh trở nên lạnh lùng hẳn với tôi. Anh nói, tôi cần phải cố gắng tiết kiệm để bố mẹ sửa sang nhà cửa rồi mới tính chuyện cưới xin. Nghe anh nói, tôi cảm thấy vô cùng chán nản. Anh cũng không đề cập tới chuyện đưa tôi về ra mắt như dự kiến. Tôi có nhắc vài lần nhưng anh cũng lảng tránh...

Ngần ấy năm ở bên nhau, tôi cùng anh đã chia sẻ với nhau bao kỉ niệm ngọt bùi. Dẫu anh có điều kiện hơn, nhưng tôi chưa một lần ngửa tay xin tiền anh, hay nhờ tới sự giúp đỡ của anh. Tôi muốn sống không dựa dẫm, muốn đi bằng đôi chân của mình.

Chỉ có điều tôi không ngờ đến, chẳng có sự chia sẻ, cảm thông hay tôn trọng nào hết, khi mà ngay sau đó vài tuần, anh trắng trợn tán tỉnh người con gái khác. Anh tự tin đi bên cô gái ấy, một cô gái có xuất thân giàu có, hợp với anh.

Anh nói với tôi: “Anh từng yêu em, nhưng cả anh và bố mẹ đều không thể chấp nhận được việc nhà em không môn đăng hộ đối. Không giàu có thì ít nhất cũng phải thường thường bậc chung”.

Tôi không khóc, bước đi nhanh như muốn quên đi thứ tình cảm mù quáng ấy. Vậy ra bao lâu nay, tôi chưa hề hiểu anh. Anh không dành cho tôi một phần mười tôn trọng. Tôi nghèo, bố mẹ tôi nghèo, thì sao? Nó chỉ là số phận thôi mà...

bị khinh bỉ vì nghèo

Thế là cuộc tình mấy năm kết thúc chỉ vì lí do nhà tôi nghèo, đời đúng là bạc với tôi quá. Đúng là gia đình tôi khó khăn. Cả bố và mẹ tôi đều mắc bệnh hiểm nghèo, nay ốm mai đau. Tiền bạc bao năm tích cóp rồi cũng đội nón ra đi. Hàng tháng tôi tiết kiệm gửi về cũng chỉ đủ để bố mẹ rau cháo qua ngày, và lo cho em trai đang học đại học.

Anh khinh vì gia đình tôi nghèo ư? Nghèo thì có gì sai? Nếu muốn, ai chả muốn mình sinh ra có bố mẹ giàu có, ai chả muốn sống cuộc đời không phải lo nghĩ? Nhưng tôi đâu có chọn được bố mẹ cho mình. Bố mẹ tôi nghèo nhưng lương thiện, nhưng yêu thương tôi và cho tôi cuộc sống bình yên đến tận bây giờ.

Tôi không bao giờ trách cứ bố mẹ tôi vì cái sự nghèo. Tôi cũng chẳng trách anh, thậm chí tôi còn cảm thấy may mắn vì kết thúc được cái thứ tình yêu này. Bởi nếu có cố đấm ăn xôi lấy một người như thế, chắc cả đời sau này tôi cũng bỉ khinh bỉ vì nghèo mà thôi.

Mộc Miên

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


Nếu tim vẫn đầy thương tổn, đừng nên vội vã kiếm tìm tình yêu