Chua chát thứ "tình vay"...

2015-07-04 12:58
- ​Những ngày anh về với vợ, cô không vui, chẳng buồn. Cái xúc cảm đam mê si dại đã qua đi chỉ còn cái thực tế chua chát ở lại, cô chỉ là ả nhân tình của anh…

Cô chưa bao giờ nghĩ ngợi hay mường tượng đến chuyện bản thân mình có thể trở thành một ả nhân tình của một người đàn ông đã có nơi có chốn. Với cô chuyện bồ bịch nhân ngãi không phải chuyện băng hoại đạo đức gì, chỉ là cô thấy mình không cần thiết phải làm nhân tình của ai đó. Cô dễ thương, có nghề nghiệp ổn định, có tư duy, tính cách dễ chịu…cớ gì cô phải làm người thứ 3? Đàn ông tự do theo đuổi cô còn không hết, lý do nào mà cô phải đâm đầu vào một gã trai có vợ? Vậy mà, trời xui đất khiến thế nào mà cô lại đâm đầu đi yêu ngay một người đàn ông của người ta.

Tình yêu, vốn chẳng có lý lẽ. Nó ùa đến theo mạch cảm xúc của hai con tim cùng chung một tần số, và khi con tim đã lên tiếng, thì lý trí ắt sẽ phải nhường ngôi, dù ngay từ đầu cô đã biết anh là người đã có gia đình.

 Có thứ tình yêu gọi là

Những ngày tháng đấu tranh giữa cái đạo đức và cái cảm xúc khiến cô đau đớn, khi không gặp anh cô nhớ anh đến phát điên, gặp nhau bao lâu cũng thấy thiếu, cô và anh như hai con thiêu thân lao vào nhau mà quên bẵng cái liêm sỉ, cái đạo đức xã hội bày ra làm rào cản cho những mối tình trái với luân thường đạo lý. Rồi đến phút buông ra để về với thực tại thì cô và anh mới nhận ra cái thực tế mà mình đang phải đối mặt: Anh là người đã có gia đình và ngoại tình với cô, còn cô là nhân tình của anh, một người đàn bà luôn luôn trong bóng tối, chẳng bao giờ anh có thể nắm tay cô đi giữa phố đông, chẳng bao giờ cô có thể được anh giới thiệu với bạn bè “đây là bạn gái tôi”, những cái lẽ đơn giản nhưng với mối quan hệ ngược chiều này thì sẽ mãi mãi xa tầm với, mà cô thì quá đỗi nhạy cảm, quá đỗi kiêu hãnh để cần được vuốt ve, được yêu thương một cách chính danh…

Mỗi lần bên nhau, bao lời yêu thương anh nói, bao nỗi buồn anh phơi bày, anh bảo “có khi mình ở bên nhau thì sao nhỉ? Nếu như anh bỏ vợ thì em có muốn ở với anh không?” anh nói nhiều cái “nếu như” và cô chỉ biết im lặng. Chưa bao giờ, cô muốn mình là kẻ tước đoạt đi hạnh phúc của một ai đó, hoặc chưa bao giờ cô lại muốn biến mình thành kẻ thù của một người đàn bà nào đó. Cô tự do, cô tử tế, cớ gì đời cô lại dẫm phải cái gai đau nhói thế này?

 Chua chát thứ 'tình vay'...

Nước mắt rơi xuống từng đêm, lý trí luôn phải đấu tranh giữa cái cảm xúc và cái hiện tại. Những lúc như thế, cô thấy hận anh, hận mình, thấy cô và anh thực sự là hai kẻ khốn kiếp chỉ biết đến dục vọng cảm xúc của riêng mình rồi đổ thừa cho tình yêu. Con người ta sống đâu chỉ có tình yêu, còn trách nhiệm, còn nghĩa vụ, những ranh giới đúng sai, đạo làm người…nào cô có phải là kẻ không biết đúng sai ở đời? Nào có phải cô muốn cướp đoạt cái gì của ai? Vì lý đó nên cô đau…Những ả nhân tình tầm thường thì luôn muốn nâng khăn rút ví của bồ, cướp chồng của người đàn bà khác, nhưng cô không phải là ả nhân tình tầm thường, cô không muốn cơ hội hay lợi dụng cái gì của ai cả, thói đời cô vốn ghét nhất lũ trộm cướp, giờ nếu cô phải là kẻ đi “trộm tình”, trộm hạnh phúc” của ai đó thì cô đã tự lấy hết những cái xấu xa đê tiện của những con người trên xã hội này để bôi lên mặt mình… Cô hiểu, cô sẽ không làm cho một người đàn bà nào phải đau khổ vì cô, cô sẽ không làm cho đứa trẻ nào vì cô mà mất bố…Dù thế, thì cô vẫn chỉ là người thứ 3.

Cô đứng ở cửa sổ, nhìn xuống đường. Hôm nay lại là một ngày anh không đến, vì anh đang phải thực hiện nghĩa vụ, trách nhiệm của một người chồng, người cha, và biết đâu đấy cả tình yêu mà anh vẫn luôn dành cho tổ ấm của mình. Còn cô, vẫn ở đây đợi, đợi chờ một chút tình vay của người đàn bà khác…cô cười chua chát “tình vay”? Ừ, cái gì vay rồi chẳng phải trả, nữa là “tình”.

Vậy thôi, cô trả lại anh về với gia đình anh đây, cô vốn không thích nợ nần trên bất cứ một phương diện nào cả. Nhất là khi không bên anh, cái lý trí của cô bỗng trở nên mẫn tiệp đến kì lạ, cô nhận ra: Dù sao thì anh vẫn là của người ta, dù sao thì cô cũng chỉ là người đàn bà được anh cất trong chiếc hộp bí mật kia, dù sao cái thứ tình yêu mà cô đang có cũng chỉ là thứ tình vay không hơn không kém…ừ thôi, anh về với tổ ấm của anh đi, còn cô về với tự do thanh thản của riêng mình…

Châu Anh
(Theo Congluan)

 

 

 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

3 bài tập giảm cân siêu tốc dành cho người lười