Không đủ dũng khí để ly hôn người chồng bỏ mặc con ốm đi 'công tác' với bồ
Tin liên quan
Tôi và chồng cưới nhau ngay khi vừa ra trường. Ngày ấy, do có những suy nghĩ nông nổi, nên chúng tôi ‘ăn cơm trước kẻng’. Bố mẹ hai bên phản đối kịch liệt vì cả hai chưa có việc làm ổn định. Nhưng vì yêu và tin anh sẽ trở thành một người chồng, người cha tốt nên tôi cố vượt qua tất cả áp lực của gia đình để cưới anh cho bằng được.
Lấy nhau 5 năm, chúng tôi đã có một cháu gái 4 tuổi, hiện tại, cuộc sống của vợ chồng tôi khá ổn, vì bố mẹ hai bên thương cháu nên giúp đỡ nhiều, lo công ăn việc làm cho hai vợ chồng. Tuy nhiên, công việc của chồng tôi khá bận rộn, anh là nhân viên kinh doanh của công ty nội thất, nên phải đi công tác khá nhiều. Còn tôi chỉ làm hành chính nên có nhiều thời gian lo cho gia đình, con cái. Mọi việc trong gia đình đều một tay tôi lo liệu. Nhưng tôi chưa một lần trách móc, hay bắt bẻ anh điều gì.
Tôi có thừa khả năng để mua cho mình những bộ trang phục đắt tiền, cũng như đủ nghị lực để làm mình giảm đi vài cân, khiến cơ thể thon gọn đẹp hơn. Nhưng thực lòng tôi thấy điều đó chẳng cần thiết, bởi tôi nghĩ, quan trọng là tình cảm và nhân cách của tôi đẹp là được. Nói như vậy cũng không phải tôi cẩu thả hay luộm thuộm lôi thôi gì, mà tôi chỉ lựa chọn những thứ chân phương, giản dị nhất, chứ không màu mè, ăn diện.
Còn chồng tôi thì khác, anh khá để ý đến vẻ bề ngoài. Anh thường ăn vận quần áo bảnh bao, để ý đến đầu tóc, giày dép kỹ lưỡng, xức nước hoa rồi mới đi ra ngoài. Tôi đã nhiều lần góp ý với chồng, đâu cần đến mức như vậy, thì anh gạt đi, nói ra ngoài không ‘ngon lành’ người ta khinh đi, cười cho. Rồi tôi cũng thây kệ, vì mỗi người một quan điểm, một lối suy nghĩ khác nhau.
Nhưng cũng chính vì lối sống chuộng vẻ bề ngoài mà chồng tôi ngoại tình. Biểu hiện đầu tiên của anh là những chuyến công tác dài ngày triền miên, những cuộc họp, những buổi làm thêm giờ gần như kín đặc cả tuần. Mỗi lần đi, là một lần anh đầu tư, mua sắm và trau chuốt cho mình kỹ lưỡng hơn, nhưng khi tôi hỏi anh lại vòng vo, lý giải không rõ ràng.
Cũng nhờ một người bạn của tôi, làm cùng công ty với anh, tôi mới biết anh cặp kè với một cô đồng nghiệp, họ lấy cớ đi thị trường để đưa nhau đi khắp nơi, tình tứ, lãng mạn như một cặp vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật vậy. Không thể tả nổi, khi biết anh ngoại tình, tôi thất vọng, đau khổ và sụp đổ đến nhường nào. Nhưng rồi, vì tình yêu với anh mà tôi quyết giữ kín chuyện ấy, hòng thuyết phục anh hồi tâm chuyển ý.
Tôi nhờ một người em họ, theo dõi chồng. Chẳng khó khăn gì để tìm được chứng cứ, bởi anh ta vẫn nghĩ tôi ngu ngơ, chẳng để ý gì ngoài việc nhà và con cái. Họ hẹn hò nhau vào giờ nghỉ trưa, đi cùng nhau sau mỗi giờ tan làm, và cặp kè với nhau mỗi lần nói đi công tác. Tôi có đủ chứng cứ trong tay nhưng chẳng thể tin nổi vào mắt mình bởi trong tôi luôn có một tình yêu, một niềm hi vọng mù quáng vào sự thay đổi của chồng.
Cách đây mấy hôm, tôi và con gái bị sốt triền miên phải vào nhập viện, vậy mà chồng tôi vẫn thản nhiên nói, ngày mai phải đi công tác, vì kế hoạch đã lên rồi. Tôi may mắn chỉ sốt do cơ thể suy nhược, còn con gái bị thiếu máu và sốt vi rút phải nằm viện. Đêm hôm ấy, chồng tôi vẫn nhất quyết không ở lại viện với con, nói về để chuẩn bị mai đi sớm. Do quá tuyệt vọng, quá buồn vì hành động vô tình của chồng, tôi đã nói ra chuyện biết anh ngoại tình.
Trái với suy nghĩ của tôi, rằng anh sẽ xin lỗi, nói trót lỡ, hứa sẽ sửa chữa thì đằng này, chồng tôi vênh mặt lên nói như thách thức ‘Hóa ra cô theo dõi tôi. Cô biết hết rồi thì định làm sao? Giờ cô muốn gì'. Quá bất ngờ vì thái độ đó của chồng, tôi đã chửi và tặng anh ta một bạt tai.
Do bất ngờ, nên anh ta cũng phản ứng lại gay gắt. Ngay ở bệnh viện mà anh ta lôi tôi xềnh xệch khắp hành lang, để ra đại sảnh, nơi có một tấm gương lớn. Rồi cứ thế, dúi mặt tôi, bắt tôi nhìn vào gương và luôn miệng nói 'cô nhìn lại mình đi. Có khác gì cái giẻ chùi chân không? đi với cô tôi mất mặt, nhục lắm'. Mặc cho tôi khóc vì nhục nhã, vì thất vọng, anh ta bỏ đi chẳng thèm quan tâm con ốm đau ra sao.
Cho đến tận ngày con ra viện, về nhà, chồng tôi cũng chẳng thèm ngó mặt về. Tôi biết, anh ta chẳng còn tình cảm thì dù tôi có níu kéo cũng chỉ làm mình tổn thương thêm mà thôi. Tôi đã nghĩ đến việc ly hôn, nhưng lại không đủ dũng cảm để nuôi con một mình, không chịu nổi cảnh bố mẹ, họ hàng đau khổ và những ánh mắt soi mói của người đời. Tôi chẳng biết mình nên làm gì giờ này nữa...
Nga
Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!
Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất