Bảy năm ròng rã không con cái, có phải sức chịu đựng của người đàn ông đã đến giới hạn rồi không?

Mộc Miên 2017-09-24 19:00
- Mình không có diễm phúc như nhiều người phụ nữ, và cũng chính vì thế, mình đang đứng bên bờ vực thẳm của một cuộc hôn nhân tan vỡ.

Mình lấy chồng năm 2010 đến nay cũng đã được hơn 7 năm rồi. Vì hai đứa mình không hợp tuổi cho nên bố mẹ hai bên đều ngăn cấm. Chẳng biết có phải vì xung khắc nên đến tận bây giờ hai vợ chồng mình vẫn chưa có con, dù đã chạy chữa rất nhiều nơi. Thậm chí mình còn suốt ngày lo sốt sình sịch theo kiểu “có bệnh thì vái tứ phương”. Thế nhưng mong chờ mãi con vẫn không về.  Căn bệnh vô sinh hiếm muộn đã trở thành nỗi ám ảnh khiến hai vợ chồng mình rơi vào trạng thái căng thẳng.

bi kịch của đàn bà vô sinh

Đến giờ, mình cũng đã 32 tuổi,  ngày càng già rồi, dù luôn tự động viên là phải tin vào bác sĩ, vào y học thế nhưng càng ngày tâm trạng mình càng bị tắc. Chỉ có điều, suốt thời gian ấy vợ chồng mình không hề có một lời cãi vã. Hằng ngày, mình vẫn đi làm rồi về nấu cơm cho chồng. Thi thoảng hai vợ chồng cũng vẫn đi chơi xa...

Thế nhưng khoảng hơn hai tháng gần đây mình bắt đầu nhận thấy sự thay đổi rõ rệt từ chồng.  Anh đi sớm về muộn, điện thoại thì cài mật khẩu.  Anh là công an, tuần nào trực thì tối ngủ lại cơ quan nhưng giờ tuần nào không trực, ảnh ấy cũng không về nhà ngủ. Cũng trong khoảng thời gian này, mỗi khi đi làm trong giờ làm việc anh ít nhắn tin gọi điện cho mình, mình biết thế nhưng cũng không biết mở lời như thế nào

Bỗng dưng hôm nay anh gọi điện anh nhắn tin nói qua lại với mình kiểu như không muốn sống một cuộc sống không con cái. Anh bảo anh không muốn gò bó trong cái gia đình mà bố mẹ hai bên không đồng ý, vợ chồng không có mối ràng buộc. Anh muốn tự do, muốn làm gì thì làm, không muốn trở về căn nhà này nữa. Anh chán cuộc sống ngột ngạt, anh muốn đường ai nấy đi.

Nghe bấy nhiêu câu dồn dập, tự ái trỗi lên trong lòng mình cho nên mình đã bảo anh muốn làm gì thì làm.

Lại kể chuyện trước đây chồng mình làm công an, còn mẹ đẻ mình trước kia vướng vào vòng lao lý, đến khi làm lý lịch bổ nhiệm đội phó không được, anh bị chuyển công tác anh. Trong cơn say, anh đã nói với mình, anh đã sai lầm khi chọn mình làm vợ. Điều này khiến mình buồn vô cùng!

Hôm sinh nhật mình, anh cũng từ cơ quan về, chở mình đi ăn tối và tặng mình một cái vòng tay. Mọi chuyện hôm trước nói mình coi như tạm lắng xuống. Thế nhưng tối hôm, khi hai vợ chồng đã đi ngủ có một người nhắn tin qua zalo với anh. Mình chỉ nhìn thoáng qua thôi nhưng mình biết người đó là con gái. Đây là chuyện chưa từng xảy ra bởi chồng mình vốn tính không giao du nhiều, cũng không có người bạn gái thân thiết nào cả.

Mình bảo mở mật khẩu điện thoại cho mình mượn nhất định không mở, tức quá mình nói: “Anh làm sao thì làm, bỏ ngay mấy cái cho bồ bịch vớ vẩn đi. Không thì đừng có trách em sáng mai em dậy em, thì anh mở hết tất cả mật khẩu điện thoại ra”.

Vợ chồng mình cãi qua cãi lại rồi đi ngủ không ai nói với ai câu nào. Đêm sinh nhật đã chẳng được lãng mạn như mong muốn. Mặc dù tức lắm nhưng mình vẫn cố nhắm mắt kiềm chế sáng, nhưng sáng sớm hôm sau, anh đã bỏ đi làm sớm chẳng chào hỏi mình một câu.

Biết là mọi chuyện của chồng mình đang có gì mờ ám nhưng mình không biết bắt đầu từ đâu để làm cho mọi việc sáng tỏ. Sống với nhau mà như thế này thì đến nghẹt thở mất. Nhiều lúc mình nghĩ hay là chia tay để anh được tự do nhưng quả thực, thời gian sống với nhau cùng nhau chia sẻ mình thực sự rất yêu anh. Phải chăng chuyện không có con đã khiến cho anh thay đổi, để một người đàn ông vốn yêu thương chiều chuộng mình hơn cả bản thân lại có những sự thay đổi đến như thế này. Bây giờ mình phải làm gì đây, ích kỷ, cố đấm ăn xôi giữ anh lại, hay bao dung giải thoát cho anh?

Mộc Miên

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Hướng dẫn bạn cách bỏ theo dõi người lạ, fanpage hàng loạt trên Facebook