Thương được người thương mình là mãn nguyện, không thương được người thương mình là day dứt

Linh Lan 2017-06-04 09:15
- Hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời chúng ta, là có được một người thương. Thương theo đúng nghĩa. Đừng để mất người thương ta.

Một vài năm sau khi bước qua tuổi trẻ, chúng ta mới nhận ra rằng: “Chúng ta đã từng bỏ lỡ rất nhiều người trong những năm tháng ấy”. Một trong số đó có những người thương ta rất nhiều. Nhiều tới mức chẳng có một câu từ nào có thể miêu tả hay định nghĩa được.

Khi bạn yêu một người, bạn sẽ thấy rất đắm say, nồng nhiệt. Nhưng thương một người, bạn sẽ thấy mọi thứ thật bình yên, sâu lắng nhường nào. Nếu tình yêu nồng nhiệt là đại diện cho tuổi trẻ, thì chữ “thương” là minh chứng cho sự trưởng thành. Chúng ta có thể hết yêu một ai đó, nhưng thương là vô bờ, là đến tận khi rời xa nhau rồi mà vẫn có thể vẫn thương nhau, không cách nào thay đổi.

“Thương” có phải vì thế mà bền bỉ, lâu dài và có sức sống mạnh mẽ hơn cả chữ “yêu”?

Đừng để mất người thương ta

Hơn cả chữ yêu là chữ thương. Ảnh minh họa

Người đã thương bạn, không phải vì bạn đẹp đẽ hay có nhan sắc ngút trời, họ chỉ thương bạn, vì đó là chính bạn mà không phải ai khác. Họ thương cái giọng nói, tiếng cười, thương cái bặm môi, nhíu mày hay cau có. Thương cái tính tình trọng nghĩa, thâm sâu, thương bạn như chính bản thân mình.

Tình yêu của con người, sẽ có thể dừng lại khi không có hồi đáp. Còn thương thì không phải. Thương một người vô bờ, thương đến dại khờ mà vẫn thương. Khi một ai đó thương ta, họ có thể không cần hồi đáp, trông mong.

Họ có thể không cần chúng ta thuộc về riêng họ. Thứ họ cần đôi khi chỉ là nụ cười trên gương mặt ta được nhen lên thật rực rỡ. Chỉ cần chúng ta sống vui vẻ và hạnh phúc, là họ đủ thấy an lòng.

Họ sẽ vẫn có cuộc sống riêng và những hạnh phúc của mình, nhưng rồi họ sẽ vẫn nhớ về chúng ta, không một phút giây ngưng nghỉ. Khi ta gặp chuyện, họ sẵn sàng dùng mọi thứ để đánh đổi cho chúng ta bình yên. Vì thế, “thương” có chút gì đó âm thầm dõi theo, âm thầm bảo vệ, âm thầm nhìn nhau hạnh phúc.

Đừng để mất người thương ta

Thương là lặng lẽ, âm thầm mong người kia hạnh phúc. Ảnh minh họa

Trong cái “thương” họ dành cho ta, có vô số những vị tha, bao dung và vun đắp. Họ sẵn sàng thương cả những vết sẹo xấu xí nhất của bạn, thương cả những góc khuất tăm tối trong tâm hồn bạn. Và gửi gắm vào đó thứ ánh sáng kỳ diệu, tuyệt đẹp nhất mà họ có được trong đời.

Khi họ thương ta, họ sẽ biết cố gắng hơn tất cả, chỉ cần vun vén cho hạnh phúc chẳng cần phải ở cạnh mình. Và đôi khi một vài lúc vô tình, chưa một lần cố ý, ta vô tình lại làm tổn thương người đã thương ta. Tổn thương nhiều tới mức, ngay bản thân ta cũng thấy đau lòng.

Thương được người thương mình là mãn nguyện. Không thương được người thương mình là day dứt. Day dứt đến khôn nguôi. Đã bao giờ bạn ước rằng, ước rằng mình có thể thương họ, như họ đã từng thương không? Đã bao giờ bạn mong mình ngừng cố chấp và đón nhận tình cảm từ họ hay không?

Chúng ta thường hay mắc phải những sai lầm và rơi vào vòng tròn luẩn quẩn. Thương người không thương mình và không thể thương lại người dành tình cảm cho ta. Đời là một vòng xoáy, đôi khi lại không có lối thoát như thế.

Chúng ta đi qua, có lẽ đã bỏ lỡ rất nhiều người. Người ta thương mình, mà mình không: “Ừ!” được. Và rồi phủ nhận điều đó một cách tàn nhẫn. Chúng ta được dạy rất nhiều về sự trân trọng tình cảm mà người khác dành cho mình.

Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta có thể đáp lại tất cả những thứ tình cảm ấy. Và đó không hẳn là lỗi của bản thân ta. Bởi gánh nặng mà chúng ta mang, đôi khi còn khiến chúng ta mệt mỏi hơn bất cứ thứ gì khác.

Chúng ta cũng phải gồng mình chống lại những cảm xúc đau lòng, những cảm xúc không tên khi không thể đặt chữ “thương” của mình vào người đó. Phải đau lòng mà ghi khắc khi nghĩ đó là lỗi của bản thân, rằng chúng ta đang mắc nợ họ, nợ rất nhiều. Mà thứ khó trả nợ nhất trên đời, ai mà không biết rằng đó là tình cảm.

người thương

Yêu có thể không bên nhau trọn đời, nhưng thương thì có thể. Ảnh minh họa

Cái duyên không phải của chúng ta, thì cầu xin rằng đó không phải nợ. Người thương ta, ta cần trân trọng, người không thương ta, ta phải biết để chẳng bận lòng. Nếu không thể bên nhau, xin hãy thương nhau, cái thương của những người quan trọng nhất trong nhau.

Đừng để mất người thương ta, cũng xin đừng làm tổn thương họ. Hãy dịu dàng, hãy trân trọng, hãy thật hạnh phúc, hãy thật vui tươi. Bởi cuộc đời này chỉ có một, họ thương ta, ta cũng phải biết tự thương mình thay họ. Để quãng thời gian bên họ, trở thành quãng thời gian tươi đẹp nhất mà chúng ta muốn nhớ về.

Bạn đã từng để mất người thương bạn hay chưa? Và bạn có đang hạnh phúc hay không? Bởi có một điều chúng ta luôn nghi hoặc: “Hạnh phúc thường nằm ngay dưới chân, nhưng lại khuất mắt người nhìn…”.

Linh Lan

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Nếu tim vẫn đầy thương tổn, đừng nên vội vã kiếm tìm tình yêu