Ai trong tim cũng có một... "lỗ hổng"

Diệp Tử Mộc 2015-02-15 13:48
- Ai trong tim cũng có một lỗ hổng chờ được vá. Miếng rách ấy, cứ mỗi lần cơn gió thổi, lại khiến họ chạnh lòng co mình sâu vào nỗi đau. Rồi sợ hãi. Chẳng khác gì con rùa.

Anh ấy nói: Anh yêu em.

Cô ấy nói. Cô ấy biết. Nhưng cô ấy không thể lấy trái tim mình ra để đền đáp tấm lòng của người con trai mà cô ấy không yêu.

Là ai có lỗi?

Quán ồn ào. Cô gái lặng lẽ ngước nhìn màn đêm hun hút. Tuấn Ngọc vẫn da diết những bản tình ca ngân dài như níu kéo những cặp tình nhân không rời nhau. Cô khuấy nhẹ tách cà phê đặc quánh đã nguội. Cô nghĩ về người bạn trai cũ của mình. Người đàn ông phóng khoáng, không thích cà phê phin. Mỗi lần rủ đi quán, đều gọi một ly nâu đá và uống một hơi cạn đáy như uống một cốc bia. Bật cười, cô gọi phục vụ, xin một chút muối tinh.

Người phục vụ nhìn cô, ánh mắt thoáng ngờ vực. Nhưng cuối cùng cũng mang ra một đĩa muối trắng. Cô xúc một thìa muối lớn bỏ vào tách cà phê, lặng lẽ khuấy đều. Cho đến tận khi tách cà phê nổi bọt phủ kín mặt hồ đen ngòm phẳng lặng ấy. Cô uống ực một hơi. Tách cà phê cạn, và cổ họng cô cháy lên vị mặn đắng.

Cô bị sặc, nước mắt ứa ra, chạm môi. Lại thêm một vị mặn chát khác. Cô ngẩng đầu.

"Khi em khóc, đừng ngẩng đầu nhìn trời. Vì nước mắt sẽ chảy thẳng vào trong tim và mãi mãi nghẽn lại ở đó. Như dòng sông chảy mãi không qua được ghềnh đá. Phẫn nộ và thét gào. Nhưng ai hiểu được dòng sông đang đau, nỗi đau của tuyệt vọng?".

Bảy năm qua rồi. Anh không biết sao? Bảy năm qua, em ngẩng đầu không ít mỗi lần khóc. Em không muốn nhớ những điều đã cũ. Lời nói của chàng trai dịu dàng ôm chặt lấy em trong bóng đêm, nói với em, hãy dựa vào ngực anh mà khóc. Để tim anh đau thay em.

Vậy nên, khi em ra đi, khi anh ra đi, hai chúng ta chọn hai con đường khác nhau, em đã chọn cách ngẩng đầu mà khóc. Chẳng phải em không sợ nước mắt em sẽ hóa em thành dòng sông chết lặng mà vì anh không biết rằng, bầu trời sẽ khác khi ai đó nhìn lên trong màu nước mắt.

Bảy năm, khi em hạnh phúc, anh đã ở một chân trời khác. Bảy năm, khi anh đau khổ và tuyệt vọng, em vẫn ở chân trời này. Nhưng bầu trời trong màu nước mắt, không có anh, trong veo và tĩnh lặng.

Vậy nên, lời anh nói bảy năm trước. Em chẳng phải quên hết, mà là em đã không còn dùng nó cho mình mỗi lần nước mắt rơi. Cũng như thế. Anh không có lỗi khi yêu em, là em có lỗi. Ngàn lần có lỗi, vì em không thể bắt mình đền đáp một yêu thương sâu nặng. Trái tim em mỏng manh và chật chội, em không thể gánh được một sức nặng quá lớn. Khi một người đã bước vào và vĩnh viễn ở đó, làm cách nào để chứa thêm anh nữa đây?

Anh biết không, khuyết điểm của một người không phải là xấu xí, không phải là nghèo khó, không phải là bất tài… Mà là cứ mãi cố chấp yêu một người khi biết rõ người đó vĩnh viễn không thể yêu mình. Em bắt đầu nghĩ, có thật sự anh không thể quên em hay mãi mãi chỉ theo đuổi một hình bóng thuộc về quá khứ? Anh biết đấy, cái gì khó chạm cũng khiến người ta ám ảnh phải đoạt cho kì được. Bản chất con người vốn hiếu kì, cố chấp và tham lam. Nên chẳng phải, anh yêu em nhiều vậy đâu. Chẳng phải hiện tại anh không thể hạnh phúc. Mà là vì, ai trong tim cũng có một lỗ hổng chờ được vá. Miếng rách ấy, cứ mỗi lần cơn gió thổi, lại khiến họ chạnh lòng co mình sâu vào nỗi đau. Rồi sợ hãi. Chẳng khác gì con rùa.

Nhưng, có phải không thể vá không? Nếu thời gian không thể xoa dịu nỗi đau cho anh, hãy để tình yêu nhẹ nhàng lấp đầy. Cứ nhìn lại mãi phía sau, con người mãi mãi chỉ là kẻ cô độc. Bởi họ vĩnh viễn không biết mình đã bỏ lỡ và bị bỏ lỡ những gì.

Ly cà phê muối cuối cùng em đã uống xong. Chúng ta, chẳng ai nợ nhau điều gì. Chỉ là hai kẻ có chung một mảnh ký ức. Nhưng, hãy để ký ức ngủ vùi trong ly cà phê muối ấy, có được không anh?

Diệp Tử Mộc
(Theo Congluan.vn)

 

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất


5 cung hoàng đạo này chính là chuyên gia duy trì tình cảm lâu dài, giữ lửa hôn nhân trong gia đình