Nhật kí nhà 3B: Gia đình là nơi tình thân luôn hiện hữu bên nhau

2014-12-13 23:04
- Tớ - Boeing - 1 tuổi rưỡi, và 2 "đại ca" sinh đôi của tớ tên là Bun - Beo. Mẹ bảo, bọn tớ là niềm vui lớn nhất của cả nhà, nhưng nhiều khi cũng khiến ai nấy mệt phờ vì tội phá phách...

 

Tớ sợ nhất là khi bố tớ bảo: "Bun Beo ơi trông em cho bố một chút!"

Thế là hai đại ca tớ ngay lập tức: "Dạ, để con!" Và tớ biết ngay những giây phút kinh hoàng của tớ sắp diễn ra. Tớ muốn sang phòng ông bà chơi, còn các anh tớ được bố giao nhiệm vụ nặng nề là trông em nên kiên quyết không cho tớ thoát khỏi vòng kiểm soát. Cái tay tớ bị kéo xềnh xệnh lại, tớ càng vùng vẫy, các anh càng quyết không để thoát. Nhìn cảnh này chắc không ai không liên tưởng câu chuyện cả lớp hò nhau làm việc tốt đưa bà lão sang đường (trong khi thực tế là bà không có nhu cầu sang đường(!).

Tay tớ bị vặn chéo lại đau quá, tớ phải khóc thét lên. Nếu bố không lật đật chạy vào, chắc tớ còn bị hai ông anh với "tinh thần trách nhiệm cao ấy" tiếp tục hành hạ.

Rồi đại ca tớ lấy bóng ra đá, nhưng kiểu đá của anh ấy kỳ quặc lắm, cứ đá thẳng vào mặt tớ. Chắc anh ấy nghĩ tớ là thần đồng bóng đá (bắt "gôn") hay sao mà có thể dễ dàng tránh được những quả bóng nhanh mạnh của anh ấy... Thỉnh thoảng anh ấy còn coi tớ như vô hình nên chạy nhanh như cơn gió rồi lao sầm vào tớ làm tớ ngã lăn quay ra giữa nhà.

Có lần hai anh bảo nhau: "Trời lạnh rồi mà em Boeing không mang tất, thế này dễ ốm lắm!", xong rồi hò nhau đi tất cho tớ. Anh Bun bóp mạnh bàn chân, còn anh Beo nghiến răng nghiến lợi nhét chân vào tất. Hì hục mãi không vào được, "hai ông ấy" kéo thật mạnh khiến tớ mất phương hướng và ngã dúi dụi.

Thế nến khi nào bố tớ bận gì mà chuẩn bị nhắn nhủ: "Bun ơi Beo ơi, trông em hộ bố..." là tớ phải ngay lập tức ba chân bốn cẳng chạy biến sang phòng ông bà (thế cho an toàn).

Nhưng có một vấn đề là tớ không thể sống thiếu đồng đội. Chàng trai cô đơn là tớ ở nhà cả ngày rất buồn. Dù sao ông bà cũng già rồi, khoảng cách giữa các thế hệ là rất đáng kể. Vì vậy tớ luôn chờ đợi khoảnh khắc chiều tối đến. Tai tớ rất thính. Tớ có thể nghe tiếng hai chiến hữu của tớ về từ dưới sân. Sau đó là tiếng chạy thình thịch quen thuộc ngoài hành lang, tiếng đập cửa rầm rầm rồi tiếng chào oang oang: "Cháu chào ông bà!". Bà tớ đang ở trong bếp giật mình làm rơi cái rổ rau xuống sàn. Ông tớ vội vàng đi tìm chìa khóa, lần nào ông cũng phải mất 15 phút để tìm cái bảo bối ông cất rất kỹ ở đâu đấy.

Hai đại ca tớ xông vào nhà, đá bay hai cái dép vào hai góc (thế nên sáng nào các anh ấy cũng phải vừa chổng mông để lấy dép, vừa càu nhàu: 'Không biết ai vứt dép vào đây???')

Tớ sung sướng muốn tay bắt mặt mừng với các chiến hữu nhưng tất nhiên sẽ không được. Vì hai đại ca ấy phải vào nhà vệ sinh để làm nhiệm vụ cao cả: tiệt trùng chân tay trước khi được tiếp xúc vớt tớ.

Người tớ chờ đợi lúc này không phải là mẹ vì ngay lập tức mẹ tớ phi thẳng vào bếp để chuẩn bị bữa tối, còn không cả kịp trao cho tớ nụ hôn quen thuộc (tớ hơi chạnh lòng với chuyện này nhưng rất thông cảm vì hoàn cảnh đưa đẩy). Vậy nên người tớ chờ đợi lúc này là bố. Đây rồi, bố tớ vừa ló mặt vào nhà đã hỏi oang oang: "Boeing hôm nay có ị không ông?" Khổ quá, vẫn biết vấn đề đầu ra của tớ là vấn đề được quan tâm hàng đầu của nhà tớ. Nhưng có nhất thiết bố phải loa phóng thanh cho cả khu nhà biết không vậy? Không cẩn thận kẻ thù ghen tỵ với vẻ "đẹp chai" của tớ lại gán ngay cho tớ biệt hiệu Boeing " ị chưa" thì việc kiếm người yêu trong tương lai sẽ khó khăn hơn gấp bội.

Trừ việc "vô duyên" trên, tớ hoàn toàn hài lòng với bàn tay to thô ráp của bố khi dắt tớ đi khắp nhà hay bờ vai của bố khi bố bế tớ nhông nhông ngoài hành lang, để làm trọng tài cho hai đại ca tớ chạy thể dục hay tựa lưng vào cái bụng béo của bố để xem ti vi.

Mẹ luôn bảo không một gia đình nào là hoàn hảo... Vẫn luôn có cãi vã (các anh tớ cãi nhau đánh nhau suốt ngày), vẫn có chiến tranh, thậm chí có lúc các anh ấy lạnh lùng không cho tớ tham gia vào các trò mà các anh cho là "người lớn, trẻ con đi chỗ khác chơi" nhưng cho đến cuối cùng, gia đình vẫn là gia đình - nơi tình yêu và tình thân luôn luôn hiện hữu bên nhau.

Boeing
(Theo Congluan.vn)

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Cô đơn lâu rồi, có thật em đã quen