Sài Gòn mùa này chỉ còn nỗi nhớ ...

Mai Anh 2017-10-24 07:00
- Một nỗi nhớ không mùa, không ngày tháng. Một nỗi nhớ chẳng biết gửi về đâu…

Sài Gòn chiều nào cũng mưa nhưng những cơn mưa mùa này không rào rào như mùa hạ. Sài Gòn không có mùa thu, không bao giờ có mùa thu giống như tôi vĩnh viễn không còn anh nữa.

Sài Gòn mùa này chỉ còn nỗi nhớ

Giá mà anh xa tôi là bởi vì phản bội, là hết yêu hay vì lý do gì cũng được. Tôi chắc có lẽ sẽ đỡ đau lòng hơn. Bởi vì nếu như vậy thì anh vẫn còn hiện hữu trong cuộc đời này để tôi có thể dằn vặt, để tôi có thể nguyền rủa như bao cô gái bị bỏ rơi khác.

Anh xa tôi, anh đi về một nơi mà tôi không bao giờ chạm tới được. Anh về thế giới của riêng mình mà ở nơi đó tôi không oán trách được anh và anh cũng có thể chẳng còn nhớ tôi là ai… Tôi là kiếp trước của anh, một người yêu nhỏ bé, cô gái cô đơn lúc nào cũng ủ rũ và sợ mất mát nhưng rồi chính nỗi sợ hãi ấy đã ám ảnh lấy cả cuộc đời tôi

Ba năm bên anh là ba năm hạnh phúc, ba năm tôi được sống, được che chở. Tôi vào Sài Gòn một mình và cũng chưa từng yêu ai cho đến ngày gặp anh. Anh là mối tình đầu, là Sài Gòn hai mùa mưa nắng, là những chiều mưa rào anh lấy thân che cho tôi khỏi ướt…

Nhưng cũng chỉ vỏn vẹn có ba ngày anh bỏ tôi đi, ba ngày kể từ khi anh gặp tai nạn trên đường đi làm về. Tôi khóc không còn tiếng, tôi kêu gào mà trời xanh không thấu. Tôi không thể giữ được anh ở lại bên mình!

Sài Gòn mùa này chỉ còn nỗi nhớ

Lần cuối cùng tôi gặp anh đó là đêm hôm trước khi anh bị tai nạn. Chẳng hiểu sao đêm ấy anh nói rất nhiều. Anh nói với tôi về tương lai của hai đứa, về ngôi nhà nhiều ô cửa sổ với những đứa con thơ. Nhưng anh lại bất chợt hỏi tôi: “Nếu như vĩnh viễn trong cuộc đời này không có anh thì em có trưởng thành được không?”.

Câu nói ấy cứ như định mệnh và định mệnh đã cướp anh khỏi đời tôi một cách phũ phàng, một cách đột ngột và đầy đau đớn. Ngày chia ly anh, trời Sài Gòn mưa tầm tã, giọt mưa hòa cùng nước mắt.  Chẳng có ai có thể hiểu được không có anh tôi bơ vơ như thế nào!

Anh là cán cân giúp tôi thăng bằng trong cuộc sống, anh là người ôm tôi mỗi khi cồn cào trong nỗi nhớ nhà. Anh là người dìu tôi dậy sau mỗi thất bại. Có lẽ trong cuộc đời này, chỉ có anh không những là người yêu mà còn là một người tri kỷ. Có phải ai trong đời cũng gặp được tri kỷ đâu? Có phải ai trong đời gặp được tri kỷ cũng biết giữ gìn đâu? Còn tôi, tôi trân trọng tình yêu, tôi yêu anh, anh cũng vậy nhưng cuộc sống không cho chúng tôi ở lại bên nhau.

Tôi đã có nhiều ngày tháng sống cũng như chết. Có những đêm chỉ biết gào thét trong vô vọng. Đúng là không có anh chẳng bao giờ tôi có thể trưởng thành được không có anh tôi đang sống như thế này đây…

Chiều nay Sài Gòn mưa quá! Ngày trước anh hay mang ô đến đón tôi, không bao giờ để tôi bị ướt. Còn giờ, vẫn theo thói quen, tôi phong phanh, mưa ngấm ướt người run rẩy. Tôi nhớ anh quá, một ngày Sài Gòn chỉ còn là nỗi nhớ, một nỗi nhớ không biết nói cùng ai, một nỗi nhớ không thể nói nên lời và một nỗi nhớ không ai tiếp nhận…

Anh có biết không? Tôi thực sự không thể gượng dậy sau nỗi đau này. Đã bao lâu rồi, tôi vẫn thảng thốt mỗi khi ra phố nhìn thấy một bóng hình thân quen. Tôi vẫn thầm ước giá như anh ở lại bên tôi đi cùng tôi đi hết quãng đường đời.

Sài Gòn tâm sự nhớ anh

Sài Gòn mênh mông quá mà tôi thì nhỏ bé, đôi vai gầy không muốn một mình đi giữa đường đơn côi… Sài Gòn mùa này hay nhiều mùa sau nữa sẽ vẫn chỉ là nỗi nhớ nỗi nhớ trên từng góc phố, từng bước chân từng con đường mà chúng tôi đã đi qua... Sài Gòn nhớ anh, tôi lại càng nhớ!

Tôi xòe đôi bàn tay đón lấy từng giọt mưa, biết đâu ở một nơi nào đó anh cũng đang muốn nắm tay tôi...

Mai Anh

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Nếu tim vẫn đầy thương tổn, đừng nên vội vã kiếm tìm tình yêu