Em là giấc mơ không bao giờ anh có thể với tới

Kẻ Si Tình 2016-12-12 14:27
- Anh vẫn sẽ dõi theo em, sẵn sàng ở bên bất cứ khi nào em muốn. Với anh, em của ngày xưa là điều cả đời anh tiếc nuối, còn em ở hiện tại là giấc mơ xa vời mà có thể chẳng bao giờ anh với tới được.

Biết không, sau 10 năm gặp lại em nhưng cảm xúc trong anh vẫn còn nguyên vẹn. Vẫn còn đó cảm giác e thẹn, rụt rè, hồi hộp của một chàng trai mới lớn, xen lẫn chút tự ti, xấu hổ của một người đàn ông trưởng thành tuy đã có sự nghiệp tiền đồ vững chắc nhưng bất lực không dám nói ra tình cảm của mình.

Ngày ấy khi chúng ta học cùng trường, em là cô gái mà anh yêu quý ngưỡng mộ và dành hết tình cảm của mình. Phải nói rằng, em là người đầu tiên khiến anh rung động, khiến trái tim anh xao xuyến, loạn nhịp và khắc khoải mong chờ. Dù chỉ được nhìn thấy em đi ngang qua cũng khiến anh vui suốt cả ngày.

Nhưng ở thời điểm đó, anh không đủ tự tin, càng không đủ dũng khí để đứng trước mặt em mà nói “anh yêu em”, bởi khi ấy, với anh em cao, xa lắm. Một cô gái được sinh ra trong gia đình có điều kiện, vừa xinh xắn, vừa học giỏi lại hát hay. Nói chẳng quá, em là tâm điểm chú ý của biết bao người con trai hơn anh nhiều phần. Thực lòng ngày ấy anh tự ti lắm, học chẳng giỏi bằng em, lại không điển trai sáng láng, gia đình khó khăn, dù có muốn nhưng chẳng thể tặng em những món quà giá trị. Yêu em nhưng chỉ biết giấu kín trong lòng.

Em là giấc mơ không bao giờ anh có thể với tới

Yêu em bao nhiêu, tự ti bao nhiêu anh càng quyết tâm học hành, xây dựng sự nghiệp bấy nhiêu để một ngày đủ tự tin, ngẩng cao đầu trước em. Tận tâm mình, anh hiểu, em vẫn dành cho anh một chút thiện cảm, quý mến. Có lẽ không phải là yêu nhưng với anh như thế là quá đủ rồi.

Anh đã miệt mài học hành, nghiên cứu rồi một ngày chợt nhận ra anh và em đã đi xa nhau quá. Em có người yêu, rồi có chồng, tim anh như vụn vỡ. Cảm giác cả thế giới như sụp đổ với anh vậy. Anh đã sai khi bỏ lỡ cơ hội nói lời yêu với em, quá theo đuổi một cái đích xa vời của sự nghiệp mà quên đi rằng, cuộc sống của anh chỉ trọn vẹn khi được yêu em và được em yêu.

Ngày em cưới, anh cũng có mặt, nhưng chỉ dám đứng từ xa, nhìn em cười vui hạnh phúc mà lòng mình đau nhói. Anh nhận ra mình đã sai, mình quá tự ti để vụt đi cơ hội thổ lộ lòng mình với em - người con gái anh tôn thờ, ngưỡng mộ.

Có lẽ, ngày ấy, nếu anh dũng cảm hơn, suy nghĩ chín chắn hơn thì biết đâu, người đi cạnh em tiến vào lễ đường có thể là anh?!? Bởi anh biết, em vẫn tạo cho anh cơ hội gần em. Vẫn kể anh nghe chuyện học hành, bạn bè và những dự định tương lai. Giá như, ngày ấy, anh đủ khôn để gắn mình vào những dự định của em thì biết đâu đấy, giờ anh không phải đau khổ dằn vặt nữa?

Anh nhận công tác ở nơi xa, không phải vì không muốn sống trên quê hương mình, mà để trốn tránh cuộc sống hạnh phúc của em. Anh sợ, nhìn thấy em là lòng anh lại đau, tim anh lại loạn nhịp. Anh lại sống với mớ lý thuyết rỗng tuếch “hạnh phúc khi người mình yêu được hạnh phúc”. Tuy không ở gần, nhưng anh vẫn dõi theo cuộc sống của em, vẫn đau khi mỗi lần biết em buồn, em khóc. Vẫn muốn đến bên em để chìa đôi vai cho em tựa mỗi khi em mệt mỏi.

yêu đơn phương

Anh đã từng muốn dạy cho người đàn ông mà em gọi là chồng một bài học, khi biết anh ta phụ tình, lừa dối em. Nhưng anh chợt giật mình không hiểu nổi, mình là gì, mình có quyền ấy sao? Rồi anh lại nén cảm xúc của mình, nhìn em vật lộn với đau khổ của cuộc sống hôn nhân.

10 năm đã trôi qua, anh có đủ sự nghiệp, tiền đồ, có đủ danh vọng và có đủ điều kiện để lo cho người mình yêu cuộc sống hạnh phúc, nhưng anh chẳng thể mở lòng với ai. Bởi trong anh, chỉ có một người con gái duy nhất khiến anh rung động, đó là em.

Lần đầu tiên kể từ khi em thuộc về người khác, anh dám đứng trước mặt em mà nói, “Tình cảm của anh với em vẫn như xưa, anh sẵn sàng che chở mẹ con em, nếu em thấy cuộc sống hiện tại quá mệt mỏi”. Và lòng anh như chết lặng khi nghe em hỏi “Như xưa là gì? Em chỉ biết anh là bạn của em, còn mọi thứ khác em chẳng hiểu gì?”.

Hóa ra là vậy, em luôn mong chờ anh nói ra thứ tình cảm ấy, nhưng anh quá nhu nhược phải không? Anh hiểu và không trách em, chỉ biết trách mình. Và anh cũng biết, tuổi xuân của người con gái có hạn, em sẽ chẳng chờ mãi một người mang thứ tình cảm không xác định với mình phải không?

Là anh sai, anh không dám đổ lỗi cho duyên phận, chỉ biết rằng, mình đã hèn nhát, nhu nhược và chẳng hiểu gì về tình yêu. Đâu phải cứ đủ đầy, giàu có, đức cao vọng trọng mới có thể “xứng đôi” với nhau, mà đôi khi, chỉ cần một tình cảm dạt dào, đủ lớn sẽ vượt qua mọi khó khăn.

Anh đã hiểu ra mọi chuyện quá muộn phải không em? Liệu anh còn cơ hội không khi em nói “Với người phụ nữ, con mới là quan trọng.  Dù anh đối xử với mẹ con em tốt đến bao nhiêu, thì chỉ có chồng em mới là bố thực sự của nó”.

Em chấp nhận cuộc sống, chấp nhận tha thứ cho người từng phản bội mình, để tìm cơ hội hạnh phúc cho con. Anh tôn trọng điều đó, và vẫn sẽ dõi theo em, vẫn sẵn sàng ở bên em bất cứ khi nào em muốn. Với anh, em của ngày xưa là điều cả đời anh tiếc nuối, còn em ở hiện tại vẫn là giấc mơ xa vời mà có thể chẳng bao giờ anh với tới.

Nhớ nhé, anh nợ em một lời thổ lộ tình cảm, nợ em một giấc mơ hạnh phúc trọn vẹn. Bất cứ khi nào em muốn đòi món nợ ấy, hãy tìm anh, anh sẽ vẫn ở đây, chờ đợi và yêu em đến cuối cuộc đời.

Kẻ Si Tình

Nhanh tay nhận ngay quà tặng 300k!

Gói quà 300k dành riêng cho bạn khi đăng ký tích điểm MyPoint. Tích điểm cho mọi hoạt động nạp thẻ, mua sắm và nhận tin về đọc báo tích điểm sớm nhất

Nếu tim vẫn đầy thương tổn, đừng nên vội vã kiếm tìm tình yêu